Light Novel Mushoku tensei: Chương 248 - Biến mất
Bookmark

Light Novel Mushoku tensei: Chương 248 - Biến mất

Baca Light Novel Mushoku tensei: Chương 248 - Biến mất

Baca Komik Light Novel Mushoku tensei: Chương 248 - Biến mất bahasa Indonesia lengkap dan baru di MSKManga. Kami menyediakan Komik, Manhua, Manhwa, dan Novel yang dapat kalian baca online gratis.

Read Light Novel Mushoku tensei: Chương 248 - Biến mất

★ ★ ★

Tại thành phố ma pháp Sharia.

Có một văn phòng được nằm ở vùng ngoại ô của vùng đất này.

Tại khu nhà, có một cô gái Yêu Tinh đang sao chép những nội dung của các tin nhắn được gửi qua Thạch bản liên lạc.

Tên cô bé là Faria Steer.

Tuy cô thường được bạn bè gọi là ‘Faria’ hay ‘Tia’, nhưng chả một ai trong dàn nhân sự của công ty nhớ đến cái tên đó cả.

Trong khi hai vị Chủ tịch và Giám đốc vắng mặt thì cô gái này đã trở thành người đứng đầu công ty. Và mặc dù Rudeus không biết, nhưng Faria Steer chính là tên thật của “Tiểu Yêu Tinh-chan” đấy.

“Để xem nào, tin nhắn từ Sylphiette-san nói rằng…

[ Nina-san hiện đang mang thai, không có cách nào để gửi viện trợ cả. Tôi sẽ đến Vương Đô Biheiril ngay bây giờ…] …Đây là thứ mà mình cần phải chuyển đi sao?”

Công việc của cô bé hiện tại là ghi chép lại tin tức được gửi từ tất cả mọi nơi, rồi đưa lại tất cả cho Orsted và Rudeus khi họ trở về.

Tuy nhiên, một khi có được thông tin khẩn cấp, cô ấy có quyền dựa vào phán đoán của mình và chuyển thông tin đến các kênh truyền thông khác.

Chưa kể đến việc những thông tin mà có những từ như ‘Thần’ hay ‘Vương’ thường khá là khó đối với cô, người chỉ là một thường dân, rất khó để cô có thể phân biệt được tính nghiêm trọng của những thông tin ấy.

“[Danh xưng Kiếm Thần đã bị thay thế và vị trí của Kiếm Thần tiền nhiệm hiện không được xác định, điều đấy nghĩa là khả năng hắn trở thành kẻ thù là rất cao.]

Được rồi, hãy chuyển thứ này thôi…”

Nhân tiện, con bé được chọn bởi chính Aisha.

Aisha luôn tuyển chọn và sàng lọc các ứng cử viên rất khắt khe và phải đáp ứng đủ những điều kiện nhất định.

Thoạt nhìn qua thì công việc văn phòng của Orsted có thể được hoàn thành bởi bất cứ ai, nhưng thật ra thì ở đây lại có hàng tấn những thông tin mà cần phải được bảo mật cực kỳ gắt gao.

Thế nên, công việc này cần phải được đảm nhận bởi một người thật sự đáng tin cậy.

Faria được sinh ra tại thủ đô của Vương Đô Ranoa. Cha cô ấy là một Yêu Tinh mạo hiểm giả đã nghỉ hưu, còn mẹ cô thì là con gái của một người thương nhân giàu nứt đố đổ vách trong thị trấn.

Cô bé là đứa em út trong tổng số ba anh chị em.

Chỉ vì là con gái út, nên cô bé chẳng được học bất kỳ kiến thức nào cần có của một doanh nhân cả. Nên Faria cũng không hứng thứ đến việc kinh doanh luôn.

Cơ mà từ bé đến giờ cô ấy luôn được sống quanh những mớ giấy tờ, và lớn lên trước ánh mắt của các thương nhân già ranh mãnh.

Nhờ nền tảng này, cô đã vào được Đại học Ma Pháp, con bé đã đạt được kết quả xuất sắc vì giỏi thu thập thông tin từ nhiều nguồn khác nhau.

Và thế là … chiếc mũi sắc bén của Aisha đã đánh hơi được tài năng của cô.

Mặc dù có người giỏi xử lý trí thông minh hơn Faria, nhưng Orsted đã chọn cô bé ấy.

Vì theo như kinh nghiệm từ những vòng lặp trước, thì cô bé có khả năng cao sẽ không trở thành kẻ thù của họ.

“Trước tiên hãy gửi nó đến làng Supard, và tiếp theo thì mình nên gửi đi đâu nhỉ… Aaa, có lẽ sẽ là gửi cho Eris-san. Vì cô ấy là một Kiếm Vương mà. Nếu Eris biết Nina-san đang mang thai, có lẽ cô ấy sẽ rất vui cho mà xem!!.

Trong khi lẩm bẩm những từ ấy trong miệng, cô bé liền nhìn sang tấm Thạch Bản Liên Lạc nằm ở một góc của văn phòng chủ tịch.

Cô cầm viên pha lê ma thuật trên tay, rồi viết nó lên tấm thạch bản liên lạc. Faria đang gửi tin nhắn tới làng Supard và Tam Thành Heihelul. Rồi từ đằng sau, một bóng đen lù lù xuất hiện.

“Phù, còn cái này thì sẽ gửi cho-… à rế?”

Faria quay lại. Thứ lọt vào tầm mắt của cô là một người khổng lồ che khuất hoàn toàn tầm nhìn.

“…A…à nô, xin lỗi ạ, ngài là khách của Orsted-sama… ạ?”

Cơ thể thì như một thúng sắt nặng cả tấn, cánh tay của gã thì sần sùi và dày như khúc gỗ vậy.

Cùng với làn da màu đỏ sẫm kèm hai chiếc sừng mọc ngược trên đầu. Bộ hàm dưới thì bành ra như cái chậu với những chiếc nanh nhô ra cả bên ngoài.

Đó chính là một Quỷ tộc.

“Ngươi là vợ của Orsted à?”

“Dạ?”

“…”

Khi Faria còn đang lúng túng, thì tên Quỷ tộc kia vung mạnh tay.

Tấm Thạch Bản Liên Lạc được dùng để gửi tin nhắn lập tức vỡ tan tành.

Cả cánh cửa của văn phòng cũng chịu chung số phận.

‘’Hức!!! Ông chú là kẻ thù à? Muốn tới đánh nhau sao?”

“À…ờ…”

Rồi tên Quỷ tộc giơ nắm đấm lên trước mặt Faria.

Nó to đến mức chắn hết toàn bộ tầm nhìn của con bé.

Nắm đấm ấy to gấp đôi đầu của Faria. Trên ngón tay mọc ra những cọng lông lởm chởm, cả cái mu bàn tay đó nhìn khá thô tục, phần lồi ra từ đốt ngón tay trông thật hung bạo. Và cả cái sát khí lan toả từ hắn nữa.

Còn về sức mạnh, chỉ cần nhìn vào bức tường khuất sau lưng gã là đủ hiểu rồi.

Thật quá dễ để hình dung được chuyện gì sẽ xảy ra nếu cô bị ăn trọn cú đấm của hắn.

“Á Á Á Á Á Á Á Á.”

Faria ngồi sụp xuống đất, phải cố gắng lắm mới có thể phản ứng được.

Cơ thể của Faria như thể đang bị liệt mất nửa dưới vậy, cô ấy còn không thể đứng dậy bỏ chạy được nữa.

Chỉ có duy nhất một suy nghĩ trong tâm trí cô bây giờ là mong muốn được sống.

“Vậy thì biến đi. Ta… không muốn đánh… với kẻ không có ý chí.”

Tên Quỷ kia cười nhếch mép rồi đưa tay về phía Faria.

“Aaaaaaa!!”

Faria co người lại khi thấy bàn tay khổng lồ đó nhấc bổng cơ thể mình lên.

Khi cô tưởng rằng mình sẽ bị nghiền nát bởi cánh tay lực lưỡng đấy, thì tên Quỷ Tộc ném Faria vào cái lỗ hắn vừa tạo cách đó vài phút.

“Áaaaa!?”

Faria bị ném văng ra khỏi văn phòng, một cú va chạm cực mạnh, cô ấy nảy hai lần rồi lăn đến một vật cản và dừng lại.

“…Ư!”

Cơn đau đớn chạy dọc toàn bộ cơ thể của con bé.

Toàn bộ bản năng bên trong Faria đang gào thét dữ dội rằng ‘CHẠY MAU!! KHÔNG LÀ HẮN SẼ GIẾT NGƯƠI ĐÓ!!’

Không thể nói được lên lời, cổ họng Faria giờ đây chỉ có thể rên rỉ với tiếng nấc không ngừng.

Chả biết là chân con bé đã gãy sau cú ném vừa rồi hay chưa, nhưng Faria đang cố gượng dậy, hai chân cô run rẩy loạng choạng.

Sau khi cố gắng bỏ chạy được vài bước, thì con bé lại ngã khuỵch xuống.

Nhưng Faria không bỏ cuộc.

Sau khi cứ lết đi như vậy khoảng ba lần, thì một tiếng gầm vang vọng như sấm từ đằng sau cô.

Cô bé liền quay đầu lại.

“…A.”

Khung cảnh trước mắt Faria bây giờ là một văn phòng bị phá tan tành.

Tên Quỷ đỏ kia dần trở nên cuồng loạn, rồi khi những cái cột và những tảng đá của toà nhà va đập vào nhau, toà nhà giờ đây chỉ còn là đống hoang tàn.

Faria chỉ có thể chết lặng, đến mức quên cả chạy trốn.

Cô đứng như trời trồng, nhìn cái đống đổ nát đó, nơi mà cô vẫn còn ngồi chỉ vài phút trước.

Con bé không thể làm gì được cả.

Chẳng còn gì mà cô có thể làm được nữa.

Hết rồi.

Cô ấy chỉ nhìn vào nó, trong khi tâm trí bị dày vò bởi cảm giác bất lực.

Faria ước rằng tên quái vật ấy không tới phá hoại nơi này.

Faria cầu nguyện rằng con Quỷ Đỏ sẽ không ra khỏi đống đổ nát của tòa nhà, rồi chạy về phía cô.

Faria cầu nguyện rằng cơn giông tố sẽ sớm qua đi và mọi chuyện sẽ bình lặng trở lại.

Faria mong mỏi rằng sẽ có người đến sau khi nghe thấy tiếng gầm lớn, rồi cứu cô thoát khỏi bàn tay của Thần chết đang lăm le kề sát bên cổ.

Ngày hôm ấy, toàn bộ hệ thống Ma Pháp Trận Dịch Chuyển được thiết lập bởi Rudeus đã trở về với cát bụi.

★ ★ ★

Roxy và Eris đang lặn lội trong một khu rừng rậm rạp.

Tam Đại Thành Heilelul là một thành phố cảng.

Toàn bộ vùng đại dương của thế giới này về căn bản là của những Hải Nhân Tộc hay Hải Ngư tTộc.

Tất cả họ đều được gọi chung với một cái tên đó là Hải tộc.

Ở đó ngoại trừ những khu vực được cho phép ra, thì toàn bộ những chỗ còn lại đều bị cấm tuyệt đối với người ở trên cạn.

Mặc dù Đánh bắt cá nơi Phố Cảng đó không hề bị cấm. Nhưng chỉ cần đi vượt qua khỏi ranh giới đấy thôi, là những Hải tộc sẽ ngay lập tức nhấn chìm con thuyền xuống dưới đáy biển sâu tăm tối…

Tuy nhiên, ở Heilelul thì quy tắc hơi khác một chút.

Vùng eo biển nằm giữa Quỷ Đảo và Tam Đại Thành Heihelul đều thuộc quyền sở hữu lãnh thổ của Vương Đô Biheiril. Hải Tộc không có phận sự ở nơi này. Bất kỳ Nhân Tộc nào đều có thể băng qua vùng này một cách an toàn.

Vì thế nên Tam Thành Helhelul đã dần trở thành một bến cảng đánh bắt cá nổi tiếng, với những loại hải sản mà không thể tìm được từ bất cứ đâu hết.

…Hoặc đó là người ta nghĩ như vậy.

“…Tôi chán ăn cá lắm rồi.”

“Vậy ư? Nó không ngon sao?”

Ở vùng ngoại ô thành phố, có một khu rừng được bao quanh bởi những bức tường khổng lồ.

Ngoài việc ngăn cản bất cứ kẻ thù nào có ý định xâm phạm ra, thì nó còn dùng để phòng thủ trước những Ma Thú thường lao ra từ trong khu rừng nữa.

Hai người bọn họ đang đi trong khu rừng khi trên miệng ngậm những con khá khô mặn chát.

“Ừ thì nó ngon cơ mà mặn chết đi được. Tại sao lại chát muối lên như này vậy chứ hả?”

“Vì làm như vậy mới có thể bảo quản được thức ăn.”

“Nếu muốn bảo quản, thì tại sao họ không dùng Băng thuật như của Rudeus chứ hả?”

“Vì làm gì có mấy ai biết dùng được băng thuật đâu.”

Một nụ cười mỉm nở tra trên môi Roxy khi cô đáp lại những lời cằn nhằn từ Eris.

Về căn bản, thì bản thân Eris cũng không phải là kiểu người kén cá chọn canh.

Chỉ có điều là cái lượng muối được rắc lên cá để bảo quản tương đối là nhiều so với bình thường.

Mặc dù được cho là một thị trấn có lượng hải sản vô cùng dồi dào, nhưng đắng lòng thay, tất cả chúng chả có gì ngoài mấy món được chát muối như xi măng cả.

Tất nhiên, có lý do đằng sau việc họ phải lặn lội lên tới tận khu vực này.

Đó là hòn Quỷ Đảo, mất một ngày đi thuyền từ Tam Đại Thành Heihelul tới.

Quỷ Đảo là một địa điểm khá phù hợp cho các ngư dân.

Về mặt pháp lý mà nói thì những Ngư dân Quỷ tộc và những Ngư dân Nhân tộc sẽ cùng hợp tác đánh bắt cá trên những vùng ven biển của Quỷ đảo.

Tuy nhiên, hiện tại thì những Ngư dân Quỷ tộc không còn đánh bắt cá nữa.

Họ chỉ bàn tán với nhau về cuộc chiến đang bùng lên trong tương lai sắp tới và đang chuẩn bị cho chiến tranh.

Kết quả là nó khiến cho chất lượng cá của phố cảng sụp giảm.

Tại sao những Quỷ tộc lại nói rằng chiến tranh sắp ập tới?

Đó là thứ mà Roxy và Eris phải đến để xác nhận.

Sau khi điều tra, thì phát hiện ra chúng đang gia nhập vào đoàn quân chinh phạt dưới trướng Quỷ Thần, kẻ đứng đầu toàn bộ Quỷ tộc.

Còn giờ thì tên Quỷ Thần có tên Malta kia đang dừng chân tại Nhị Thành Irel.

Hiện giờ, hai người họ đang ở gần hang động nơi lắp đặt vòng tròn Ma Thuật Dịch Chuyển, để truyền tải thông tin này cho Rudeus.

Mặc dù hai cô ấy nhận được thông tin có hơi muộn một chút, nhưng lần cuối khi họ nhìn vào tấm thạch bản liên lạc, những gì được hiển thị đều là tin tốt.

Tin tức về dịch bệnh ở Làng Supard đã lắng xuống, và thỏa thuận đạt được với Vương quốc Biheiril để thừa nhận sự tồn tại của Chủng tộc Supard.

Tình hình bên đó phát triển thuận lợi quá khiến họ cảm thấy lo ngại.

“Chủng tộc Quỷ sẽ luôn bảo vệ Vương quốc Biheiril. Đó là lời thề của họ, kể cả cho đến ngày nay. Nhưng …… tại sao Quỷ Thần lại tới Irel mà không phải tới Heilerul hay Thủ đô?

“Chả lẽ Gisu đã chiêu mộ được hắn rồi?”

“Vẫn chưa chắc, còn quá sớm để kết luận. Có lẽ Quỷ Thần chỉ đang đi tự mình đi xem xét các địa điểm trong nước để đảm bảo an toàn cho nơi này thôi. Vẫn nên hy vọng có thể biến gã trở thành đồng minh. Nghĩ đến việc lực lượng khủng khiếp đó sẽ trở thành kẻ thù thôi là mình đã dựng hết tóc gáy rồi’’

Mặc dù suy nghĩ tích cực, nhưng Roxy lại đang cảm thấy như ngồi trên đống lửa vậy.

Mọi thứ sẽ diễn ra bình thường, nếu cái biến số này không xảy ra.

Phải chăng đó là mưu đồ của kẻ địch?

Hay là do hai người họ đã bỏ lỡ thông tin gì đó…?

Ít nhất thì mọi chuyện hiện vẫn đang triển triển khá mượt mà.

Rudeus đã cứu được thành công bộ tộc Supard và biến họ trở thành những đồng minh phe mình.

Trong khi đó, họ không có bất kỳ thông tin nào về nơi ở của Gisu, nhưng ít nhất họ cũng biết Quỷ Thần đang ở đâu.

Có lẽ Zanoba cũng nhận được thông tin gì đó liên quan tới Bắc Thần trong thủ đô rồi.

Roxy đang cố gắng suy nghĩ lạc quan hết mức có thể.

Tuy nhiên, cô ấy lại có một linh cảm vô cùng xấu. Dù nó chỉ là một linh cảm vô căn cứ.

Khi cô nghĩ về nó, thì cảm giác khá giống với cái lúc cô bị nhốt ở trong mê cung dịch chuyển.

Tuy rằng mọi thứ trông thì có vẻ ổn, nhưng có cảm giác gì đó rất khó chịu, nó khiến cô cảm thấy bứt rứt mãi không yên.

Hơn nữa, Roxy cũng bắt đầu cảm thấy lạ vì mọi thứ diễn ra khá là tốt đẹp, vì cô ấy luôn có thể mắc sai lầm bằng một cách nào đó mà.

“Này Roxy. Sau khi báo cáo lại tình hình xong, thì chúng ta đi gặp Rudeus nhá!’’

“Sao nãy giờ cậu cứ nhắc đi nhắc lại chuyện này vậy nhỉ?”

“Nhưng tôi muốn gặp Ruijerd!! Tôi cũng sẽ giới thiệu Roxy nữa.’’

“HẢ? K-K-K-K-Không cần đâu… mình…mình gặp anh ta một lần là quá đủ rồi.” Roxy lạnh sống lưng.

Có vẻ như Roxy đã nhận ra được nguồn gốc của cái linh cảm không lành này đến từ đâu, nên cô ấy đành nở một nụ cười gượng trên khuôn mặt.

Bởi cả hai người Rudeus và Eris đều chẳng có một chút sợ hãi gì đối với tộc Supard cả.

Tuy trong tâm trí của cô, thì cô vẫn nhận thức được rằng tộc Supard không phải là một chủng tộc độc ác.

Song cho dù thế nào đi nữa, cơ thể của cô ấy vẫn run rẩy trong vô thức. Hẳn đó là bởi Roxy đã nghe quá nhiều những câu chuyện dân gian hồi còn thơ bé, nên những con quỷ tộc Supard luôn chui rúc trong những cơn ác mộng của cô.

Tuy nhiên, rồi Roxy cũng sẽ đến lúc phải gặp anh ấy thôi.

Ruijerd đã giúp đỡ cho Rudeus và Eris rất nhiều, và họ rất tôn trọng anh.

Điều đó có nghĩa là, Roxy cũng phải tôn trọng người đàn ông đó nữa.

Tuy nhiên, cô lại cảm thấy khá lưỡng lự.

Có thể nhận thức của Roxy sẽ thay đổi sau khi gặp được Tộc Supard, trò chuyện cùng họ, và tạo dựng mối quan hệ, cơ mà…

Có thể Roxy sẽ không thể làm được…. đó hẳn là nguyên do cho cái nỗi bất an luôn chiếm trọn tâm trí cô suốt từ nãy đến giờ.

“Hừm, vậy theo ý cậu vậy.... Vì chúng ta đã đi xa đến mức này, nên tốt nhất là đến Nhị Thành Irel. Nếu Quỷ Thần thực sự ở đó, thì chúng ta có thể xác nhận thông tin luôn.”

Vì đến giờ, họ đã có đủ tất cả các thông tin mà họ có thể kiếm được từ Tam thành rồi.

Vì vậy, sẽ ổn nếu họ rời khỏi vị trí của mình bây giờ, để đi đến Làng Supard.

Trong khi suy nghĩ về nhiều thứ, bước chân của Roxy dừng lại ngay trước hang động nơi vòng tròn Ma Thuật Dịch Chuyển đã được lắp đặt.

Cái lỗ chỉ đủ rộng để một người trưởng thành có thể cúi xuống để chui qua, được nguỵ trang bởi vô số những cành cây.

Tuy vị chủ nhà cũ của ‘‘căn nhà’’ này là một ông Gấu Đen, song chỉ vì quá đen đủi mà nghịch dại tấn công khi Eris và Roxy đi qua cái hang, mà giờ nó đã nằm gọn trong bụng Eris.

Cuối cùng, Roxy và Eris quyết định lắp đặt một vòng tròn Ma Thuật Dịch Chuyển ở một nơi đây luôn.

Bằng cách lôi ra những tán cây được dùng để nguỵ trang lối vào, họ bước vào được bên trong.

Tuy rằng trong đó sâu khoảng 20 mét và khá là rộng rãi. Nhưng nó lại sặc mùi của động vật.

Sâu bên trong hang động, có một vòng tròn Ma Thuật Dịch Chuyển và một thiết bị liên lạc Ma Thạch Bản

“…Ồ?”

Nhưng có một cái gì đó hơi lạ thường với cái Ma Pháp Trận Dịch Chuyển ấy.

Ma Pháp Trận Dịch Chuyển có chủ đích được lắp đặt trong rừng để hấp thụ được nhiều Ma Lực hơn. Nên bình thường, vòng tròn sẽ liên tục phát ra ánh sáng xanh nhạt.

Nhưng vì vài lý do gì đấy, cái ánh sáng đó đã biến mất.

“Chuyện này nghĩa là sao?”

“Để mình kiểm tra...”

Roxy kiểm tra kỹ càng Ma Pháp Trận Dịch Chuyển.

Có lẽ do cô đã mắc một sai lầm gì đấy dẫn tới sự tắt nguồn của hệ thống…

Khi nghĩ như vậy, cô dò soát nó, cơ mà trông nó không có vẻ như bị dính lỗi hay gì đó cả.

Bởi vì họ đã sử dụng được khoảng vài ngày và nó vẫn hoạt động trơn tru mà. Với cả cũng không có dấu hiệu gì của việc có ai đó đã thâm nhập vào trong cái hang để gây thiệt hại cả….

“Này, thứ kia cũng tịt luôn rồi.”

Roxy ngay lập tức quay sang Eris, người đã nói điều đó.

Erit đang ngồi xổm trước Thạch Bản Liên Lạc được thiết lập ở một góc trong hang động.

Tấm thạch bản cũng mất đi dần ánh sáng.

Roxy thấy vậy liền vội vàng chạy tới và thử truyền Ma Lực cùng một vài câu hỏi ngẫu hứng, nhưng không hề có phản hồi lại.

“…Rốt cục là sao vậy ta?”

Roxy thất thần rồi đứng như trời trồng. Cô bị sốc trước sự việc kỳ lạ đang xảy ra.

Chuyện này lạ thật đấy, ừ thì bỏ chuyện Ma Pháp Dịch Chuyển sang một bên, nhưng cái Thạch Bản Liên Lạc này được chính tay Orsted làm ra cơ mà?

Tuy Roxy có giúp trong quá trình sản xuất, nhưng cô không có mắc lỗi gì trong quá trình chế tác thứ này cả.

Không thể nào mà nó có thể làm cho thứ này tắt nguồn hoàn toàn như vậy được.

“RÕ RÀNG QUÁ RỒI!!”

Nhưng Eris lại không hề tỏ ra hoang mang.

Phải chăng cô đã biết được nguyên nhân của trục trặc này ư?

Roxy liền hướng mắt về Eris để cố nghe xem ý kiến của cô ấy là gì. Tuy nhiên, Eris hầu như không có kiến ​​thức về phép thuật.

Eris chỉ khoanh tay lại, rồi dạng chân ra, khuôn môi hình へ, nhìn xuống cái Thạch Bản Liên Lạc rồi nói:

“CHẮC CHẮN CÓ CHUYỆN GÌ ĐÓ ĐÃ XẢY RA RỒI!”

“Thì tất nhiên rồi… công cụ rõ ràng đã bị hỏn-…”

Khi cô ấy định nói hết câu của mình, thì Roxy bỗng nhận ra một điều.

Rằng thật sự là “có chuyện gì đó đã xảy ra” rồi.

Nhưng vấn đề nằm ở đâu cơ chứ?

Chắc chắn là không phải ở đây. Roxy chắc chắn rằng không có con Động Vật nào tiến gần vào hang động này cả.

Lối vào vẫn bị niêm phòng hoàn toàn.

Không hề có dấu hiệu gì như thể có bất kỳ một con Ma Thú hay một người nào đó đã tới đây cả.

Nếu vậy, thì nguồn gốc là từ nơi khác không phải ở đây.

Vì Ma Pháp Trận Dịch Chuyển và Thạch Bản Liên Lạc chỉ hoạt động khi có hai cái chạy theo cặp với nhau. Nên nếu một trong hai cái biến mất thì cái còn lại cũng sẽ từ động tắt nguồn ngay lập tức. Vậy cái này không hề có sự bất thường nào. Thì chẳng lẽ là do cái kia ư?

“Có chuyện gì đó đã xảy ra tại Thành phố ma pháp Sharia sao…?”

Điều đầu tiên vụt qua tâm trí của Roxy là khuôn mặt của Lara.

Và rồi, từng khuôn mặt của những đứa con của cô lần lượt xuất hiện.

Bắt đầu là Lucy, là Ars, rồi là Sieg.

Sau đó, khuôn mặt của những người đang chăm sóc chúng, là Lilia và là Zenith.

Nếu thành phố bỗng xảy ra chuyện kỳ lạ nào đó, thì liệu họ…

“…NGUY RỒI!”

Cô ấy vội đứng dậy và bắt đầu chạy ra khỏi hang.

Roxy đang cố gắng tìm một vòng tròn Ma Thuật Dịch Chuyển khác, nếu cái này ngừng hoạt động thì những cái khác có thể vẫn còn ……

Nhưng sau một vài bước, thì chân cô liền khựng lại.

Cô nghĩ, nếu kẻ thù tấn công và làm hư hại cơ quan đầu não đặt tại Sharia thì sao? Nếu cô là kẻ thù, cô sẽ làm gì với những Vòng Tròn Ma Pháp khác?

Tất nhiên là phá hủy toàn bộ rồi.

“Mình nên làm gì đây… Phải làm gì bây giờ…”

Liệu cô có nên cầu xin sự giúp đỡ từ ai đó? Nhưng theo như tin nhắn cuối cùng mà cô nhận được, thì Orsted hiện không hề có mặt ở Sharia. Liệu có ai đó bảo vệ được họ từ cuộc tấn công không…?

“ROXY!”

Roxy tỉnh người sau khi tiếng hét lớn của Eris.

“GIẢI THÍCH TÌNH HÌNH HIỆN TẠI CHO TÔI!”

“…Ma Pháp Trận Dịch Chuyển và Thạch Bản Liên Lạc đã bị ngắt nguồn. Vì cái ở đây không hề có bất kỳ vấn đề gì cả, nên khả năng cao là văn phòng của Osted tại Ma Pháp Thành Sharia đã bị tấn công rồi. Cũng có khả năng là nhà của chúng ta đã bị tấn công nữa. Nhưng không một ai trong căn nhà ấy có thể-…”

“TÔI HIỂU RỒI.”

Eris đứng lên khi mới chỉ nghe được một nửa.

“Rudeus đã biết về chuyện này chưa?”

“Mình cũng không biết nữa...”

Và rồi Eris bỗng dừng lại hoàn toàn cử động của mình, tư thế thì vẫn giữ nguyên như một bức tượng.

Khi Eris hất cằm lên, và miệng cô thì tạo hình ‘へ’. Rồi cô liền mở miệng ra như thể cô đã tìm ra được đáp án.

“Để chuyện đó cho Sylphy đi, rồi mọi thứ sẽ đâu vào đấy thôi!”

“Aaa… Nhưng cô ấy đang ở chỗ của Kiếm Thần mà…”

“Sylphy nói rằng cô ấy sẽ bảo vệ căn nhà của mình cho dù Rudeus có đi đâu chăng nữa. Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi!”

“…”

Cho dù nghe thế nào đi nữa… thì điều Eris nói vẫn thật ngớ ngẩn…

Khi nghĩ như vậy, Roxy liền thay đổi lối tư duy của mình.

Tuy cô ấy không thể biết được cái lúc mà Ma Pháp Trận Dịch Chuyển tắt nguồn là vào lúc nào. Nhưng Sylphy đã không phải dùng tới thiết bị ở trụ sở. Cổ dùng Tàn Tích Dịch Chuyển.

Vậy nên cho dù nếu cô ấy không thể tới được Vương Đô Biheiril đi nữa, thì cô vẫn sẽ có thể quay trở lại được Sharia.

Hiên tại thì Roxy chẳng còn làm được gì khác ngoài trông cậy vào Sylphy.

“…Quả thật là như vậy.”

Với ở đó còn có cả Perugius nữa cơ mà.

Kể cả ông ta có hiềm khích với Roxy vì cô là một Ma tộc đi nữa, thì ông vẫn rất thân thiết với Rudeus và còn tự mình đặt tên cho Sieg nữa.

Tuy không thể biết chính xác được ông ta có thể làm gì, nhưng trong căn nhà đó có một chiếc sáo để triệu hồi thuộc hạ của Perugius tới. Vậy nên hẳn Lilia sẽ dùng nó nếu có chuyện xảy ra.

Không chỉ thế. Vì Rudeus đã lường trước được những hiểm họa rình tập. Nên cậu đã triệu hồi Leo để bảo vệ căn nhà. Nên nếu Leo mà không thể làm được gì, thì chả có lý do gì để triệu hồi ra nó cả.

Qủa thực vẫn còn rất nhiều nguồn lực có thể trông cậy vào.

Ở đó vẫn còn đội lính đánh thuê, những công nhân trong xưởng sản xuất của Zanoba, và các giáo viên của Học Viện Ma Pháp cũng sẽ trợ giúp khi chuyện gì đó xảy đến nữa.

Cô ấy tự trấn an mình bằng những suy nghĩ trên.

Chẳng còn lựa chọn nào khác ngoài làm vậy cả. Vì hiện giờ Roxy và Eris chả thể làm được làm gì hơn nữa.

“Vậy thì, chúng ta mau nhanh chóng khởi hành!”

“Đúng vậy, đi thôi!”

Ngồi đây thì họ cũng chả làm được gì cả.

Nhiệm vụ trước mắt mà hai người đó cần làm quá hiển nhiên rồi. Eris và Roxy cần phải đảm bảo được rằng có thể chuyển được thông tin mà họ đang nắm giữ tới được đúng chỗ.

Dĩ nhiên là họ vẫn còn lo lắng về những đứa con ở lại Ma Pháp Thành Sharia. Không chỉ Roxy, mà cả bản thân Eris cũng muốn chạy một mạch về thẳng nhà.

Như thể cố gắng kiềm nén những cảm xúc rối bời vào trong lồng ngực, hai người họ vẫn tiến bước về phía trước.

Nơi mà Rudeus đang ở – là Ngôi làng của tộc Supard.

★ ★ ★

Cùng lúc ấy, ở một căn nhà nào đó.

Zanoba cũng bắt đầu trở nên mất kiên nhẫn.

Rudeus đã không hề trở lại.

Đội Thảo Phạt đang sắp chuẩn bị xong rồi, thời gian còn lại chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Rudeus sẽ nắm chắc chiến thắng khi có thể dẫn được hai binh lính tới được làng Supard. Nếu mà là Sư phụ, thì người sẽ có thể thuyết phục được hai kẻ đó và đàm phán hòa bình, đó là những gì mà Zanoba nghĩ.

Tuy nhiên, Rudeus đã không trở lại.

Liệu cuộc đàm phán đã thất bại chăng?

Nhưng trong Thạch Bản Liên Lạc lại nói là [Đã thuyết phục thành công] cơ mà. Vì nó còn được ký bởi Orsted, nên không có lý do gì để nghi ngờ được nữa.

Nếu thế thì tại sao vẫn chưa thấy bóng dáng họ đâu?

Chả lẽ nhóm Rudeus đã bị Sát thủ mai phục tấn công trên tuyến đường di chuyển.

Hoặc .... có thể là họ đang đi dạo mua sắm nhàn nhã ở Irel vì vấn đề đã được giải quyế-…

NHẢM NHÍ, ĐIỀU ĐÓ LÀ KHÔNG THỂ!!

Chỉ còn 10 ngày nữa trước khi Đội Thảo Phạt tiến quân rồi.

Liệu Zanoba nên đợi không?

Hay cậu ta nên hành động?

Như ngồi trên đống lửa, Zanoba không trì hoãn thêm nữa.

Cậu ta sẽ sử dụng Ma Pháp Trận Dịch Chuyển để đi tới làng Supard và xác nhận tình hình.

Sau khi quyết định xong, Zanoba mau chóng thực hiện. Cậu rời khỏi nhà trọ, mang Julie và Ginger đi theo mình. Cầm theo hành lý, cậu nhanh chóng đi tới cái lều, nơi mà Ma Pháp Trận Dịch Chuyển được thiết lập.

“Hả… Chuyện này…không thể nào…”

Tuy nhiên, Ma Pháp Trận Dịch Chuyển và Thạch Bản Liên Lạc đã mất đi ánh sáng.

Zanoba ngay lập tức nhận ra tình hình hiện tại.

Có một tai nạn gì đó đã diễn ra ở văn phòng.

Sau khi mất vài giây suy nghĩ, Zanoba đã đưa ra quyết định.

“GINGER!”

“VÂNG!”

“Chúng ta sẽ thẳng tiến tới làng Supard!”

“Đã rõ! …thế còn Nhị thành Irel thì sao ạ?”

“Không đi tới đó nữa. Nếu chúng mà là kẻ địch, thì chắc chắn chúng sẽ mai phục ở đó rồi.”

Zanoba bước ra rồi cho tay vào trong chiếc túi áo và lấy ra thứ gì đó.

Nó là một CHIẾC SÁO.

Một chiếc sáo bằng vàng với Long hiệu được khắc trên đó. Cậu ta ngay lập thức thổi nó một tiếng “Huýttttttttttttt”

Nhưng không có chuyện gì xảy ra cả.

Không một ai tới hết.

“Tsk, có vẻ như nó quá xa để vang tới. Ginger! Julie! Có Tượng Thạch Đá của Thất Đại Liệt Cường nào quanh đây không!?”

“Tôi không nhớ ạ!”

“Con cũng không thấy ạ!”

Vì số người có thể sử dụng được Ma Pháp Trận Dịch Chuyển giờ chỉ còn có một. Cậu ta đã định liên lạc với Perugius để cầu xin sự giúp đỡ, tuy nhiên…

“Không còn cách nào khác! Nếu các ngươi tìm được một cái trên đường đi, hãy mau cho ta biết! Giờ thì phải khởi hành tới làng Supard ngay lập tức!”

“Vâng ạ!”

Ba người họ bắt đầu lao thẳng tới làng Supard, không chần chừ nửa bước. 

------------------------------

Biên dịch: Salmonz

Rekomendasi