Light Novel Mushoku tensei: Chương 237.2 - Bắc Thần và Mạo Hiểm Giả
Bookmark

Light Novel Mushoku tensei: Chương 237.2 - Bắc Thần và Mạo Hiểm Giả

Baca Light Novel Mushoku tensei: Chương 237.2 - Bắc Thần và Mạo Hiểm Giả

Baca Komik Light Novel Mushoku tensei: Chương 237.2 - Bắc Thần và Mạo Hiểm Giả bahasa Indonesia lengkap dan baru di MSKManga. Kami menyediakan Komik, Manhua, Manhwa, dan Novel yang dapat kalian baca online gratis.

Read Light Novel Mushoku tensei: Chương 237.2 - Bắc Thần và Mạo Hiểm Giả

Bắc Thần Karlman.

Là người đã đánh bại Ma thần Laplace trong Chiến Dịch Laplace đồng thời cũng là một trong Tam Hùng Tà Diệt.

Vậy mà, Bắc Thần Karlman I tương đối kín đáo so với Long Vương Perugius và Long Thần Urupen, hắn không quá nổi tiếng.

Trong đề kiểm tra môn lịch sử của trường, nếu có câu hỏi "Em hãy liệt kê tên 3 vị anh hùng của Tam Hùng Tà Diệt" thì người đàn ông tên Karlman sẽ dễ bị bỏ quên nhất.

Tuy nhiên, nếu bảo ai đó đã làm rạng danh cho cái tên của Bắc Thần Karlman.

Thì đó chính là Bắc Thần Karlman II Alex Ryback.

Ông đã đi khắp nơi trên thế giới và rêu rao một số huyền thoại về anh hùng đó. Những huyền thoại này đã được viết thành những câu chuyện bởi những người hát rong và tiểu thuyết gia, chúng được lưu truyền rộng rãi trên toàn thế giới.

Mặc dù rất dễ bị nhầm lẫn, nhưng cái gọi là “Bắc Thần Ca” nhìn chung đang mô tả thế hệ thứ hai.

Những hành động anh hùng của hắn đã được đề cập trong "Truyền thuyết về Pergius", nhưng nếu thực sự phân loại, hắn sẽ cho mọi người cảm giác như kiểu một nhân vật phụ khá ấn tượng.

Bắc Thần Karlman I, người từng xuất hiện trong cuốn ‘‘Truyền thuyết về Perugius’’, là một kiếm sĩ với kỹ năng kiếm thuật đáng kinh ngạc.

Nếu muốn nói về thực lực của gã, thì dù chỉ một mình, hắn vẫn hoàn toàn áp đảo được Ma vương Atofe, thế là đủ hiểu sức mạnh kinh khủng của hắn rồi.

Hắn đã cứu Perugius vài lần bằng chính kiếm thuật của mình, và bảy người cùng nhau vượt qua chặng đường nguy hiểm gian truân, sống sót sau trận chiến cuối cùng với Laplace.

Mặc dù rất ấn tượng, nhưng hắn không có khả năng điều khiển Pháo Đài Trên Không giống như Perugius, tấn công Laplace với mười hai thuộc hạ giống ông ta, hoặc chiến đấu một chọi một với Laplace như Long Thần Urupen.

Chính Bắc thần Kalman I đã giúp đỡ hỗ trợ Perugius và Urupen như một anh hùng thầm lặng.

Tuy nhiên, có một phần tiếp theo trong câu chuyện của ông ấy.

Sau Chiến Dịch Laplace, tàn dư của Laplace tiếp tục kháng cự ở nhiều nơi khác nhau.

Bắc Thần Karlman I một mình xông vào nơi ở của Ma vương Atofe.

Sau một trận chiến dài hơi, Karlman đã đánh bại Atofe. Sau đó, vì một số lý do không rõ, ông ta kết hôn với Atofe và để cô rời khỏi trận chiến.

Khi Atofe bị lật đổ bởi vị Dũng Giả đó, lũ tàn dư ngay lập tức mất đi sức mạnh chiến đấu, và thế giới đã hòa bình.

Vì vậy, chính người đàn ông với danh xưng Karlman này đã kết thúc chiến tranh theo đúng nghĩa đen.

Tuy nhiên, sự thật này quá điên rồ.

Sau cùng, ông đã một tay đánh bại Atofe và sau đó kết hôn với mụ.

Mặc dù được miêu tả như một vị anh hùng trong truyền thuyết về Perugius, nhưng ông ta thực sự là một nhân vật khá nguy hiểm.

Phải nói rằng, sức mạnh của ông ta là chắc chắn không phải giả dối.

Có thể hiểu được tại sao Perugius lại tôn trọng ông ta đến vậy.

Bắc Thần Karlman I không còn sống nữa.

Suy cho cùng, Bắc Thần Karlman I cũng chỉ là con người. Loài người có tuổi thọ khá ngắn.

Tuy nhiên, ông lại kết hôn với Atofe, kẻ được biết đến như Ma Tộc Bất Tử. Roxy và Sylphy sống lâu hơn tôi, và những đứa trẻ được thừa hưởng dòng máu của hai cô ấy cũng sẽ sống lâu hơn. Nếu nghĩ như vậy, đứa con của Karlman I cũng sẽ bất tử như mẹ hắn.

Thế nên là Bắc Thần Karlman II, kẻ kế thừa dòng máu của Atofe vẫn còn sống đến tận bây giờ.

Ông ấy vẫn đang lang bạt khắp thế giới, truyền bá rộng rãi môn võ của Phái Bắc Thần

Tuy nhiên, trên thực tế, có một người khác nữa ngoài Bắc Thần Karlman II.

Đó chính là Bắc Thần Karlman III. Alexander Ryback.

Anh ta là con trai của Thế Hệ thứ II, một kiếm sĩ trẻ, người mới được thừa kế tên của Bắc Thần Karlman gần đây.

Bắc Thần khác với Kiếm Thần, không chỉ để cho một người kế thừa danh hiệu như Kiếm Thần, mà hai người cũng được.

Trong thời đại ngày nay, Thế hệ thứ II được coi là đã nghỉ hưu, không chỉ kiếm thuật mà hắn còn đang nghiên cứu các phương pháp chiến đấu sử dụng nhiều loại vũ khí khác nhau. Người đứng thứ bảy trong Thất Đại Liệt Cường, đó là những thông tin mà tôi có được.

...

Đặc biệt phải nói thì có khả năng Bắc Thần Karlman III là tông đồ của Hitogami

Theo Orsted, tỷ lệ này là khá cao.

Do đó, kẻ mà tôi đang tìm kiếm chính là Bắc Thần Karlman III.

Nếu có thể, tôi hy vọng có thể thu phục hắn trước khi hắn gặp Hitogami, trong trường hợp hắn đã rơi vào tay của Hitogami, nhiệm vụ của ta là phải đánh bại gã.

Thông tin của Orsted chỉ ra rằng anh ta đang ở trong khu vực tranh chấp của Lục địa Trung tâm.

Karlman III dường như đang hoạt động giống như lính đánh thuê khi đi khắp thế giới.

Thực lực của hắn chắc chắn là mạnh hơn tôi. Tôi muốn cẩn thận xác nhận xem gã có thù địch với chúng tôi hay không, nếu có giao chiến thì nhất định phải tìm cách chiến thắng.

Lần này tôi sẽ thắt chặt dây thần kinh hơn bình thường.

★★★

Bằng cách này, lần này tôi cũng đưa Eris đến khu vực xung đột ở phần phía nam của Lục địa Trung tâm.

Khu vực tranh chấp.

Đó là một nơi rất nguy hiểm.

Có rất nhiều quốc gia nhỏ trong khu vực này, hoặc các Khu Định Cư và Bộ Tộc không thể gọi là một quốc gia vẫn tiếp tục chiến đấu không ngừng. Nói rõ hơn, có thể coi đây là thời Chiến quốc trên thế giới này.

Nhìn lại lịch sử, chúng ta phải bắt đầu nói về nó sau khi kết thúc Chiến dịch Laplace 400 năm trước.

Phía tây là vùng đất màu mỡ nhất ở lục địa Trung tâm. Những nơi khác, mặc dù không thể so sánh với phương tây, nhưng đất đai vẫn màu mỡ ở miền Trung và miền Nam. Phía tây không phải là mảnh đất của bất kỳ ai vào thời điểm đó.

Để tranh giành mảnh đất màu mỡ này, những con người còn sót lại đã đổ về nơi đây xây dựng đất nước theo ý muốn của mình.

Mặc dù không có tranh chấp trong một thời gian khá dài, nhưng cục diện đã thay đổi khi các quốc gia tương ứng tích lũy sức mạnh và biên giới của họ bắt đầu tiếp xúc với nhau. Lúc đầu, nó chỉ là một cuộc chiến tranh lạnh do xung đột quy mô nhỏ, nhưng sau đó nó liên quan đến tất cả các nước và mở ra bức màn cho kỷ nguyên tranh chấp.

Nơi đầu tiên bứt phá trong thời đại này là Vương quốc Vương Long.

Nơi đặt kinh đô của Vương Quốc Vương Long không quá thuận lợi ở phía nam của Lục địa Trung tâm.

Ngoài giá trị là một vùng đất màu mờ, trở ngại lớn nhất là nó trùng lặp với lãnh thổ của Long Vương.

Tuy nhiên, Vương quốc Vương Long đã tổ chức một cuộc thập tự chinh để đánh đuổi Long Vương, và giành được những ngọn núi từng là lãnh thổ của họ.

Kết quả là họ đã thu được một lượng lớn tài nguyên khoáng sản và trở thành quốc gia mạnh nhất ở phần phía nam của Lục địa Trung tâm.

Có thể gọi là Oda Nobunaga ở phần phía nam của Lục địa Trung tâm cũng không ngoa.

Vương Quốc Vương Long sau này lợi dụng thắng lợi truy kích, lấy được toàn bộ vùng đất phía nam, bắt đầu vươn bàn tay ma thuật xâm lược mở rộng biên giới.

Tất cả các quốc gia ven biển không có tên đều bị tiêu diệt, sau đó, họ tấn công Sanakia, Kika biến nó thành một Quốc Gia Thuộc Địa và thậm chí có cả Vương quốc Shirone.

Bằng cách này, sử dụng Vương quốc Shirone làm chỗ đứng vững chắc, tấn công khu vực xung đột và đàn áp tất cả cùng một lúc. Vương quốc Vương Long đã trở thành quốc gia mạnh nhất trên thế giới ... Mặc dù tình hình như thế này, nhưng vẫn có những quốc gia ngăn cản họ. Tận hai quốc gia lận.

Vâng, đó là Vương Đô Asura và Thánh Địa Millis. Họ gây áp lực với Vương quốc Vương Long, “Này, nếu các người tiếp tục xâm lược như thế này, chúng ta sẽ không chỉ ngồi nhìn đâu.” Họ đã ký một thỏa thuận rằng sẽ không có hành động nào chạm vào khu vực tranh chấp.

Phải nói rằng, bất kể quốc gia nào cũng muốn mảnh đất màu mỡ này ở phần lõi của Lục địa Trung tâm.

Cuộc chiến sau đó giống như một vũng lầy không đáy vậy.

Các gián điệp từ các quốc gia khác nhau bắt đầu bí mật hoạt động.

Đất nước tan rã hoặc bị chia cắt, rồi lại bị phá hủy bởi cuộc xâm lược của các nước khác, và giấc mơ thống nhất cũng vì thế mà tan biến theo làn mây.

Phải nói rằng, đó không phải là vấn đề đối với Ba quốc gia ngay cả khi trường hợp này xảy ra. Vì khu vực tranh chấp là một bộ phận của ngành xuất khẩu quân sự, cho dù không có cách nào cai trị thì cũng sẽ không tổn thất bao nhiêu. Chỉ cần gửi gián điệp để tìm một nơi có khả năng phát triển tốt là được.

Nói cách khác, thứ đang diễn ra đằng sau khu vực tranh chấp là Chiến tranh Lạnh giữa các cường quốc.

Philip và Hilda, những người dịch chuyển đến đây vì sự cố Dịch Chuyển, đã bị tra tấn đến chết sau khi bị hiểu nhầm là gián điệp, và điều này cũng liên quan mật thiết đến tình hình đen tối phía sau.

Tất nhiên, tôi cũng phải cẩn thận.

Trước đó, tôi đã nhờ Miko của Millis giúp tôi, chuẩn bị giấy thông hành để vượt qua lãnh thổ của Giáo Đạo Kỵ Sĩ Đoàn Millis.

Miễn là điều này được thông qua, chúng tôi sẽ dễ dàng đi qua biên giới của các quốc gia khác nhau.

Nhưng đối với cư dân nơi đó, bất kỳ kẻ khả nghi nào được tìm thấy sẽ nhanh chóng bị coi là gián điệp

Nói cách khác, kể cả có Vương Đô Asura và Thánh Địa Millis chống lưng, nó vẫn có thể sẽ phản tác dụng ở những khu vực tranh chấp.

Vì vậy, Eris và tôi sẽ đóng vai trò là Kiếm sĩ và Ma pháp sư. Kiểu như Mạo Hiểm Giả hạng A đến đây để tìm kiếm một mê cung vậy.

VÌ tôi nghe nói rằng Bắc Thần Kalman III cũng là một Mạo Hiểm Giả, dùng cách này để dò tìm thông tin của gã là điều đúng đắn.

Bằng cách này, chúng tôi đã đến Kide, một thị trấn ở Vương quốc Gardenia trong vùng xung đột.

Nó mang sắc thái của Lục địa Trung tâm, và là một thị trấn tráng lệ được hưởng lợi từ đất đai màu mỡ.

Tuy nhiên, nó vẫn là một quốc gia nhỏ trong khu vực tranh chấp.

So với Vương Đô Asura và Vương Quốc Vương Long, các tòa nhà ở đây trông tối cổ hơn hai đến ba bậc, do không có cống thoát nước, người đi đường sẽ ngửi thấy mùi phân và nước tiểu... Nói thật là tôi không muốn ở đây quá lâu.

Orsted cho biết, trong giai đoạn hiện tại, Karlman III dường như sẽ dừng chân ở khu vực này.

Tại sao anh ta lại ở một nơi nguy hiểm như vậy? Người ta nói rằng gã muốn trở thành một anh hùng, và sẽ tình nguyện ở lại nơi xảy ra "sự cố hay thảm họa." gì đấy.

Dù sao thì gã cũng là một nhân vật có tiếng tăm trong số các Mạo Hiểm Giả.

Anh ta là một trong số ít những Mạo Hiểm Giả cấp SS trên thế giới này và được Hiệp hội Mạo hiểm giả công nhận. Là kiểu nhân vật chính điển hình, luôn muốn được nổi bật, hào hoa nghĩa hiệp sẽ nhúng tay vào bất cứ việc gì.

Nói cách khác, chỉ cần đến Công hội Mạo hiểm giả và dò hỏi, ta hoàn toàn có được thông tin về gã.

★★★

Hội Mạo hiểm giả của Kide trông thật tồi tàn.

Mặc dù một phần là do bản thân tòa nhà đã tương đối cũ, mọi ngóc ngách đều có dấu hiệu sửa chữa, nhìn tổng thể thì rất hoang tàn.

Nơi đây đã trải qua rất nhiều trận chiếu đẫm máu, dấu vết trải dài với toàn máu tươi dính khắp nơi, dưới góc nhìn của tôi thì dường như nơi này thật kiệt quệ.

"Đó là lý do tại sao tôi nói nên hành động ngay bây giờ!!!!" Một giọng nói vang lên ngay khi tôi mở cánh cửa cũ nát bước vào.

Đó là giọng của một người con gái.

Một giọng nói hoài niệm và vô cùng quen thuộc. Tôi cứ ngỡ như mình đã quên mất rồi, nhưng ngay khi vừa nghe qua, tôi đã nhớ đến ‘’người con gái’’ đó

Nhưng không giống như trước đây, tôi cảm thấy bình tĩnh một cách khó hiểu, giọng nói đó thật mạnh mẽ và có ý chí kiên cường.

"Không được. Quá gần tiền tuyến, nhất định chúng ta sẽ bị liên lụy."

"Nhưng mà, em cũng nên biết…."

Nhìn kỹ lại, đó là khuôn mặt quen thuộc.

Mái tóc vàng dài ngang vai, có vẻ cô ấy đã cao lên đôi chút. Không, vẫn như ngày nào nhưng toát lên khí chất của một người phụ nữ trưởng thành.

Bộ quần áo cô mặc có vẻ đắt tiền hơn, nhưng áo giáp thì đầy vết tích. Cây cung mà hiếm khi Mạo Hiểm Giả nào sử dụng đang được cổ đeo trên lưng, nhưng nếu nhìn kỳ, thì cây cung có vẻ đặc biệt hơn trước rất nhiều.

Khi lần đầu mới gặp mặt, cô ấy vẫn còn là một người mới, là một cô gái không muốn bị người xung quanh coi thường và luôn kiên định với ý kiến của mình.

Lần thứ hai tôi gặp lại người con gái đó là ở Sharia, thành phố Ma Pháp. Chúng tôi tình cờ gặp lại nhau vì nhận được sự ủy thác hộ tống công chúa Ariel.

Vào thời điểm đó, cô ấy cho tôi ấn tượng là một Mạo Hiểm Giả chuyên nghiệp.

"Ngay cả khi cậu lợi dụng thời cơ này để hành động, chắc chắn sẽ bị quân đội ở biên giới phát hiện ra. Mặc dù tôi không biết đó là quân đội Gardenian hay quân đội Neklin. Nhưng điều gì sẽ xảy ra với chúng ta ngay khi bị tóm? Cậu cũng hiểu, phải chứ? "

"Nhưng nếu chúng ta không hành động, đến khi quân đội Nekli sẽ xâm chiếm thị trấn này thì muộn mất!"

"Điều đó không nhất định sẽ xảy ra!!"

"Chỉ cần bây giờ hành động, có lẽ sẽ không bị phát hiện đâu!"

Cô ấy, người đã lâu không gặp, giờ đã có phong thái của một cựu chiến binh trải đời.

Cô ấy đang trao đổi quan điểm với người phụ nữ dường như là lãnh đạo của Tổ đội

Thoạt nhìn giống như đang cãi nhau, nhưng giọng nói nghe rất bình tĩnh. Nhìn kỹ lại, bầu không khí của các đồng đội khác không còn nóng nảy như trước. Mặt họ không giống như đang tuyệt vọng. Hay là mù quáng chờ đợi hai vị chỉ huy đưa ra kết luận.

Mọi người bình tĩnh lắng nghe ý kiến của họ. Có lẽ họ đang suy nghĩ về tình hình hiện tại của đội và phải hành động như thế nào để thoát khỏi tình thế bế tắc.

Tôi đã từng thấy một Tổ đội có bầu không khí này trước đây.

Đó là Tổ đội cấp S trước khi bước vào mê cung ..."Hắc Lang Nha". Mặc dù trong số đó có Paul thì không phù hợp để miêu tả lắm.

Tổ đội cấp S đó không phải là một đám đông tạp nham, mà tôi có cảm giác như họ rất đoàn kết.

"Ồ?"

Khi tôi đang suy nghĩ về điều này, một trong số các thành viên, cô gái liên tục vuốt ve ngọn tóc bằng đầu ngón tay, quay sang bên này.

Đó là một Ma Thuật Sư buộc tóc kiểu đuôi ngựa.

Tôi có một ấn tượng sâu sắc về con bé. Hình như tên là Alisa. Con bé luôn bám dính lấy Roxy.

Làm sao tôi có thể quên được những người khen ngợi vợ iu của tôi được cơ chứ. Hồi đấy con bé chỉ khoảng mười lăm tuổi, và hay gọi các thành viên là Onee-san với ánh mắt ngưỡng mộ.

Bây giờ con bé không còn tính trẻ con bồng bột nữa. Cảm giác như giờ Alisa rất vững vàng. Không còn tính cách vui vẻ, nhí nhảnh nữa mà là phong cách mà một Ma pháp sư có năng lực nên có. Nếu tôi sát cánh cùng con bé, người ta sẽ nghĩ Alisa đáng tin cậy hơn.

Ừ thì đã 5 năm đã trôi qua kể từ đó. Điều này là tất nhiên.

"Đó là người tình cũ của Sara."

Sau khi cô ấy thì thầm, tất cả bọn họ đồng loạt quay lại đây.

Tôi cũng đã quen với cảnh bị phụ nữ lườm ngang liếc dọc dạo gần đây rồi

Các bạn hỏi tại sao ư? Vì ngày nào mấy cô vợ chả lườm tôi khi tôi thân mật với cô vợ khác, đúng không nào? Và hiện giờ cũng thế, tôi có thể tưởng tượng ra ánh mắt đầy sát khí ở sau lưng.

Hy vọng Eris không lườm tôi quá đáng sợ. Tôi và cô ấy không có quan hệ đến mức đó đâu. Và thời điểm đó, tôi chỉ coi cô ấy như một người thay thế của Eris thôi.

"R-…Rudeus…!" Đôi mắt Sara ánh lên vẻ ngạc nhiên.

Khi tôi còn trẻ ... Nói thẳng ra thì tôi đã bị Eris đá rồi bị liệt dương, và có một mối quan hệ tình cảm với cô gái bắn cung trong tổ đội của mình.

"Đã lâu không gặp."

Nếu như không có căn bệnh quái ác đó, thì cô ấy đã trở thành người yêu của tôi rồi.

★★★

Sara và [Chiến binh Amazon] của cô ấy dường như đã đến thị trấn này sau khi nhận được một lời Ủy thác.

Nội dung yêu cầu là giao hàng, một công việc lặt vặt rất đơn giản.

Việc gửi đơn hàng rất phổ biến trong các bang hội mạo hiểm giả, độ khó sẽ thay đổi phụ thuộc vào khoảng cách hay địa điểm giao hàng, nếu không có tình huống bất ngờ thì tiền thưởng sẽ rất bèo.

Đơn đặt hàng mà Sara và những người khác nhận được có vẻ kiếm cũng khá, dường như khoản đặt cọc đã được thanh toán trước.

Vì nơi phải chuyển hàng là khu vực tranh chấp nên họ khá đắn đo nhưng do tiền sinh hoạt đang khá eo hẹp nên họ đã quyết định nhận Ủy thác này. Công việc nghe có vẻ đơn giản.

Sara và những người khác đã mất khoảng năm ngày để đi đến đây và gửi thành công bức thư. Việc giao thư không có gì đặc biệt khó khăn, còn giồng một kỳ nghỉ là đằng khác.

Tuy nhiên, sau đó, điều bất ngờ đã xảy ra.

Sau khi Sara và những người khác đến thị trấn, thì đúng lúc đó cuộc chiến giữa Vương quốc Gardenia và Vương quốc Nekrina dần trở nên khốc liệt hơn.

Biên giới bị phong tỏa, Sara và những người khác buộc phải ở lại đất nước này.

Một đất nước đang trong chiến tranh không phải là một môi trường tốt cho các Mạo HIểm Giả.

Không chỉ an ninh kém, các Ủy thác nơi đây cũng sẽ bị giảm, Công Hội cũng buộc họ phải nhận Ủy thác tương tự như của lính đánh thuê. Mặc dù những Ủy thác bắt buộc như vậy được trả rất hậu hĩnh, nhưng tỷ lệ tử vong cũng rất cao, và họ không muốn nhận những công việc như vậy ngoại trừ những mạo hiểm giả thường tham gia vào các hoạt động đánh thuê tương tự.

Dù là tổ đội khá nhiều cựu binh nhưng [Chiến binh Amazon] không phải là Tổ Đội thích giết người.

Thành thật mà nói, các thành viên trong nhóm muốn rời khỏi thị trấn này càng sớm càng tốt.

Nhưng chưa kịp vượt qua biên giới, ta sẽ bị quân đội phát hiện ngay lập tức.

Những Mạo HIểm Giả đi khắp nơi được coi là một kho tàng trí tuệ. Không chỉ quân đội Gardenia muốn có thông tin tình báo mà quân đội Neklina cũng rất thèm khát thông tin này.

Bị phát hiện ra thì họ sẽ bị tóm là cái chắc, hơn nữa [Chiến binh Amazon] là một tổ đội chủ yếu toàn phụ nữ. Không khó để hình dung điều khủng khiếp gì sẽ xảy ra một khi bị bắt.

‘’ Vì vậy chúng tôi đang bị rơi vào tình thế khó xử."

Sara nhún vai sau khi nói điều này.

Bây giờ cô ấy dường như là đội phó của "Những cô gái Amazon".

Nghe nói rằng cựu đội phó đã hy sinh, vì vậy các thành viên quyết định bổ nhiệm Sara, người lớn tuổi nhất vào thời điểm đó, làm Đội phó.

Tuy nghe có vẻ bất lực nhưng mạo hiểm giả là một nghề cận kề cái chết bất cứ lúc nào.

Sara và những người khác đang cực kỳ hoang mang lo lắng.

Tất nhiên, tôi rất vui khi giúp đỡ họ. Nếu vì bận bịu với công việc hiện tại mà không cứu được người tình cũ, rồi nghe tin cô ấy chết thảm, trái tim của tôi chắc chắn sẽ bị khoét một lỗ to như cái hố đen.

"Vậy thì hãy để tôi hỗ trợ mọi người. Mặc dù tôi không có tiếng nói ở đây, nhưng tôi có giấy thông hành của Milis, nên sẽ có một cách để chúng ta vượt qua biên giới."

Sau khi nói điều này, biểu cảm của họ ngay lập tức trở nên rạng rỡ hơn.

"Nhưng mà… chúng tôi không còn nhiều tiền dư dả để trả ơn’’

"Tôi không cần tiền. Thay vào đó, tôi muốn một thứ khác."

Tôi mỉm cười với nụ cười ‘‘kinh doanh’’, nhưng biểu cảm của các thành viên của "Những cô gái Amazon" ngay lập tức cứng lại.

Sara cũng thể hiện một khuôn mặt vô cùng kinh hãi. Nhưng rồi ngay sau đó cô ấy lại dần trở nên thư giãn, cười gượng rồi cất lời:

"Tôi hiểu rồi. Nhưng… có nhiều cô gái ở đây sợ hãi đàn ông nên là… Hãy để tôi chịu đựng thay cho mấy đứa chúng nó, mong anh hãy nhẹ nhàng’’

"Ơ kìa!! Khôngggg! Thứ tôi muốn là thông tin cơ! Mọi người sao lại thế này!"

Nhìn mặt tôi trông lưu manh vậy sao?

Thật là sốc ... Rõ ràng là tôi cảm thấy nụ cười của mình gần đây trở nên tự nhiên hơn rồi mà.

"Tôi có ba người vợ yêu quý rồi, nên không có nhu cầu tìm phụ nữ!"

"Ồ? Đáng tiếc thật. Tôi đã nghĩ rằng chúng ta có thể bắt đầu lại, thay cho cái ngày hôm đó."

Chỉ có Sara dường như hiểu rằng biểu hiện của tôi không mang hàm ý như thế.

Không, tôi cũng không định pha trò bằng nét mặt.

"Làm ơn đừng có đùa như vậy trước mặt vợ của tôi chứ!!!... Đúng không, Eris."

Sau khi nói điều này, tôi quay sang Eris, người đang đứng sau lưng nhìn tôi với ánh mắt hình viên đạn.

Eris khịt mũi.

"Rudeus có thể kìm lại nhờ có bộ ngực của ta rồi. Hắn sẽ không làm loại chuyện đó đâu!"

Haha, đây là niềm tin được tạo ra bởi những gì chúng tôi đã làm vào các ngày trong tuần sao.

Đúng rồi. Tôi không thiếu hơi phụ nữ. Khi thời điểm quan trọng đến, chỉ cần xoa ngực Eris, và ta có thể thoải mái thức dậy dưới ánh nắng ban mai.... Ơ? Thế chả phải là do Eris không có lòng tin đối với sự chung thủy của tôi nên mới cho tôi làm vậy để kiềm chế ham muốn sao?

Sau khi Eris dứt lời thì những thành viên của [Chiến binh Amazon] cũng biểu hiện "Cái gì cơ?" trên khuôn mặt

Sự việc đã lắng xuống.

...Nhưng chỉ có Sara là có một biểu cảm đáng sợ.

"Eris?"

"Gì?"

"Người đã bỏ rơi Rudeus, là cô gái tên Eris đó sao?"

Ôi…

"Ta không có bỏ rơi hắn."

"Thật ư? Nhưng Rudeus hồi đó nói anh ấy bị cô bỏ rơi. Và giờ đây còn nối lại tình xưa rồi kết hôn nữa sao?"

Eris cũng nhận thấy rằng Sara có thái độ thù địch với mình.

Cô ấy thể hiện rõ điều đó trên khuôn mặt "Ý cô là gì?". Chuyện này không ổn một chút nào cả.

"Sara, chị đừng như vậy nữa. Cho dù chị có bực mình thay hắn. thì hắn cũng sẽ không quay lại với chị đâu."

"Không, chị không có ý đó!"

Câu nói của Alisa khiến mọi người được một phen cười nghiêng ngả. Không khí dịu bớt đi, để tôi thở phào nhẹ nhõm.

"Nè, Sara. Thực ra có một lý do sâu xa hơn của việc này ... Có một sự hiểu lầm... và đó là lỗi của tôi."

"Tất nhiên là tôi biết chứ. Nếu không phải như vậy, cô vợ Hộ Vệ đáng sợ đó của anh nhất định sẽ không để yên đâu’’

Cô vợ hộ vệ đáng sợ ... có phải là Sylphy không?

Nghe cũng hợp lý đấy. Mặc dù Sylphy đồng ý cho tôi thêm vợ, nhưng tiêu chuẩn cho các ‘‘ứng cử viên’’ dường như rất khắt khe. Mặc dù Roxy và Eris có thể, nhưng Nanahoshi dường như không thể đáp ứng các tiêu chuẩn khắt khe đó...

"Quên đi, lát nữa tôi sẽ hỏi chi tiết sau… Vậy anh muốn thông tin gì?"

Quay trở lại chủ đề chính.

Những phút giây dạ dày đau thắt đã qua. Hy vọng không có lần thứ hai nữa.

"À, tôi đang tìm Bắc Thần Karlman. Nghe nói anh ấy đang hoạt động quanh đây..."

"Bắc Thần Karlman!"

Lúc này, người vừa đứng lên hét lớn ... là một cô gái mà tôi không hề quen biết.

Cô ấy khoảng mười tám tuổi. Là một người trông có vẻ hoạt bát với mái tóc nâu. Phán đoán theo thanh kiếm dắt ở thắt lưng, có thể là một kiếm sĩ hoặc một chiến binh. Nhiệm vụ của cô ấy trong đội hình là tiên phong. Tôi chưa nhìn thấy cô ấy trước đây. Có phải là một thành viên mới?

"Em, em, em biết! Em là một fan hâm mộ to bự của anh ấy!"

"Ôi chà!"

Thực sự có những người hâm mộ nè.

Đúng rồi. Dù sao, hắn cũng là một Mạo HIểm Giả cấp SS.

"Em nghe nói rằng anh ấy vẫn còn ở đây khoảng ba năm trước, và có tin đồn rằng anh ấy đã chuyển đến Hammer Polka!"

Ba năm trước. Thông tin này cũ quá nhỉ, fan đích thực thì phải nắm giữ thông tin idol 24/7 chứ…. Mà thôi quên đi, có là tốt rồi.

Vì trên thế giới này, không có cách nào để theo dõi hoạt động của những người nổi tiếng thông qua Internet cả.

"Hammer Polka là một Quốc gia lính đánh thuê! Nó nằm ở hướng nam của nơi này, phía bên kia của Vương quốc Nekrina! Chúng em cũng muốn vượt biên giới về phía nam an toàn! Ô kìa!! Chẳng phải đây chính là cái gọi là tiện cả đôi đường hay sao!!! Đúng không? Hả người tình cũ của đội phó!”

Con bé này nói ra với tâm trạng háo hức.

Tôi không ghét những đứa trẻ như thế này. Nó cho tôi cảm giác con bé giống Aisha.

Con bé này dường như cố tình chỉ hướng đó để bọn họ được đi ké, chứ con bé không phải là fan của Bắc Thần thật đâu.

...

Mà kệ đi, tôi sẽ thu thập thông tin từ những nơi khác sau.

"Ngay cả khi ngược lại, thì tôi cũng có dự định giúp các cô tới đó mà..."

"Ôi!! Thật sao! Không hổ danh là người tình cũ của đội phó! Thật là bụng bự*! Thật muốn đổi luôn cái bụng bự của đội phó quá!"

(Lưu ý: bụng bự: nghĩa là rộng lượng)

Khi nghe những lời này, tôi nhìn vào bụng của Sara theo phản xạ.

Cô ấy trốn ngay lập tức.

"Bụng của tôi không có lớn."

Cô ấy phồng má lườm tôi. Khiến tôi phải trốn sau Eris.

Kệ đi, chả biết bụng* của mình giờ to thế nào, nhưng không thể to bằng kiếp trước rồi.

"Giờ chúng ta sẽ đến Hammer Polka."

Bằng cách này, Eris và tôi quyết định đưa các thành viên của "Những cô gái Amazon" qua biên giới.

★★★

Chúng tôi đã vượt qua biên giới một cách nhanh chóng và thành công.

Tôi đã nghĩ họ sẽ lục soát chúng tôi cơ, nhưng sau khi cho họ nhìn thấy giấy thông hành, vẻ mặt của họ lập tức cứng đờ và để chúng tôi đi qua mà không nói gì.

Không chỉ vậy, ngay cả các thành viên của [Chiến binh Amazon] cũng có biểu cảm đơ cứng.

"Nè, tấm giấy thông hành xịn xò đó không phải là đồ ăn cắp chứ? Nè?"

Đến mức cô ấy phải thốt ra những lời lẽ nghi hoặc như vậy, chứng tỏ con đường vượt biên này thật sự rất nguy hiểm

Nếu ta dám giả danh Giáo Đạo Kỵ Sỹ Đoàn Millis ở Lục địa Trung tâm này ... điều đó có nghĩa là ta sẽ trở thành kẻ địch đối với giáo đoàn Millis. Chắc hẳn mọi người đều biết việc này sẽ mang lại kết quả gì.

Bởi vì trong nhật ký tương lai có đề cập rằng Zanoba và Aisha đã bị giết bởi Giáo đoàn Millis mà, nên tôi đã đoán ra điều đó.

Tuy nhiên, tờ giấy phép này hoàn toàn ổn cả

Vì tôi nhận được nó trực tiếp từ Miko mà.

Thằng này không hề ăn cắp ăn trộm gì đâu nhé.

"Mấy kẻ Mạo Hiểm Giả ở đằng kia. Dừng lại!"

Khi tôi đang đi trên phố và suy nghĩ, thì có một giọng nói cất lên.

Nhìn lại, tôi thấy ba con ngựa đang lao từ hướng biên giới. Tất nhiên, đó không phải là tiếng ngựa hí. Cũng không phải Nokobara*. Đó là tiếng kỵ sĩ trên ngựa đang hét lớn.

(Nokobara: Tên Ma tộc mặt ngựa hồi xưa làm khó tổ đội Dead End ở Ma Đại Lục)

Ngay sau khi họ bắt kịp chúng tôi, họ lập tức nhìn xuống và tỏ thái độ bất mãn.

Áo giáp bạc khắc hình lá cờ của Thánh Quốc Millis thiêng liêng.

Chính là Giáo Đạo Kỵ Sĩ Đoàn Millis

Khoảnh khắc nhìn thấy cảnh này, các thành viên của [Chiến binh Amazon] tái mặt. Thì thầm với nhau: "Chết cha rồi, làm sao bây giờ!" Sara cũng vươn tay lấy dao găm quanh eo.

Khi quan sát kỹ hơn, Eris cũng chuẩn bị tư thế chiến đấu.

Nói tóm lại, trước tiên tôi dùng tay vào thế phòng thủ, đồng thời tiến lên phía trước.

"Có chuyện gì vậy ạ?"

"Tôi nghe nói các người dùng thẻ thông hành của Thánh Quốc Millis chúng ta để vượt qua, đúng không’’

"Vâng, đúng vậy."

"Chúng tôi chưa nhận được bất kỳ liên hệ nào đề cập rằng những kẻ như các ngươi sẽ đến. Vui lòng để chúng tôi kiểm tra!"

Ôi trời, còn chưa đầy một giờ từ khi chúng tôi sử dụng giấy phép vượt qua biên giới!! Bọn họ cập nhật thông tin tình báo nhanh thấy rõ!!

Nó có nghĩa là Giáo Đạo Kỵ Sĩ Đoàn ở khắp mọi nơi ư? Thật kinh khủng……

"Tất nhiên không có vấn đề gì. Đây ạ."

Sau khi nói điều này, tôi để họ xác nhận giấy tờ.

Một trong những hiệp sĩ đã giựt lấy tấm giấy, rồi nhìn nó chăm chú.

Sau đó, anh ta nâng chiếc mặt nạ lên với vẻ ngạc nhiên, đảo ánh mắt nhìn qua lại giữa mặt tôi và giấy phép, rồi thì thầm với hiệp sĩ bên cạnh.

Hiệp sĩ bên cạnh gã lấy ra một ‘’cây đũa phép như đũa của tân thủ’’ rồi từ cánh tay, hắn nhấp vào giấy phép. Sau đó, viên đá quý đặt trên mặt trước của cây đũa phép sáng lên một cách nhợt nhạt.

Họ nhìn nhau, gật đầu và xuống ngựa.

Cứ như vậy, hai gã kỵ sĩ quỳ xuống rồi cúi chào một cách long trọng.

"Tôi không biết người là sứ giả của Miko, xin hãy tha thứ cho chúng tôi vì đã thất lễ!"

Rất tốt. Có vẻ như mối nghi ngờ đã được gột rửa.

"Không, không. Các anh vất vả rồi."

Tôi nhận lại giấy thông hành. Có vẻ như chỉ có huy hiệu Millis được xếp cùng với một số mẫu con dấu tương tự, và họ biết rằng con dấu trên tấm giấy là độc nhất của Miko. Đó là lý do tại sao cây đũa phép được lấy ra để xác nhận xem nó có phải là hàng thật hay không nhỉ?

Không ngờ chỉ cần một lời xác nhận cũng có thể khiến những hiệp sĩ vĩ đại quỳ trên mặt đất, nó giống như cửa hàng bánh crepe ở Echigo vậy.

(Lưu ý: Đề cập đến Cổng vàng Mito)

‘’Nhưng tại sao sứ giả của Miko-sama lại đích thân tới nơi này vậy?’’

"...Bọn tôi đang tìm kiếm người."

"Xin cho hỏi đó là ai được không ạ?"

"Bắc Thần Karlman. Các anh có biết nơi ở của hắn không?"

"Bắc Thần hiện tại không ở khu vực này. Theo lời đồn đại, hắn có mặt ở Hammer Polka, nhưng tôi nghe nói hắn cũng rời khỏi đó rồi ... Hiện tại tung tích gã ở đâu tôi cũng không rõ."

Hiểu nhiên rồi, hắn ở đó vào khoảng thời gian ba năm trước, thì giờ làm sao còn ở đó được nữa.

"Ngoài ra, tôi đang tìm một tên Ma Tộc mặt khỉ tên là Gisu."

"Ma Tộc? Tại sao ạ?"

Tôi cảm thấy đồng tử của hắn đang lấp lánh trong sâu thẳm.

"Chà ... hắn là kẻ thù, chúng tôi phải đánh bại hắn."

"Chính là nó! Mặc dù tôi không biết tên, nhưng nghe đồn có gã Ma Tộc mặt khỉ hiện đang ở Hammer Polka."

Đó quả là thông tin hữu ích.

Tất nhiên, tôi không nghĩ hắn dễ tìm đến vậy.

Gisu, nhưng đó cũng có thể là một người khác ... Phải nói rằng, cũng có khả năng xảy ra những cuộc gặp gỡ tình cờ ở nơi này.

Bởi vì tên đó cũng đang hành động theo kế hoạch của hắn.

"Nếu cần, chúng tôi có thể phái ngựa đến bắt hắn ngay."

Nhưng làm gì có chuyện thuận lợi như vậy chứ, phải không nào? VÌ đó là Gisu mà, gã sẽ đánh hơi tôi đang ở đây và trốn thoát ngay sau đó thôi.

Thôi cứ cố vậy.

"Có khoảng bao nhiêu Kỵ sĩ đang có mặt nơi đây?"

"Có mười người ở Hammer Polka ạ."

"Vậy thì, làm phiền các anh rồi."

"Tuân lệnh!"

Gã ra hiệu cho Kỵ sĩ bên cạnh.

Kỵ sĩ đó ngay lập tức nhảy lên ngựa phi nước đại về hướng chúng tôi vừa đi.

Ngại thật đấy. Trên thực tế, đây rõ ràng không phải là công việc của Giáo Đạo Kỵ Sĩ mà.

"Nếu có thông tin gì chúng tôi sẽ ngay lập tức báo cáo ạ."

"À. Cảm ơn các anh rất nhiều."

"Vâng! ... Nhưng người là một Giáo Đồ của Millis lại sở hữu nhiều phụ nữ thế này, tôi nghĩ thật sự là một sai lầm."

"Ồ……"

Theo quan điểm của người ngoài, thì có nghĩ đây là dàn Harem của tôi cũng chả lấy làm lạ.

Đúng là sự hiểu lầm to lớn mà! Chỉ có một người phụ nữ ở đây tôi có thể chạm vào thôi, còn chưa kể nếu có chạm vào cũng ngay lập tức ăn đấm vào mặt.

Mà nếu bây giờ tôi nói rằng tôi không phải là giáo đồ của Millis, thì càng rắc rối hơn.

"Tôi chỉ thuê họ làm vệ sĩ thôi."

"Kể cả vậy, nhưng..."

"Vì không có ý nghĩa đó, nên không liên quan gì đến mối quan hệ nam nữ. Ngược lại, kể cả có ý nghĩa đó, thì cũng không phân biệt nam nữ ... Tôi nói sai ư?"

"Vâng! Người nói đúng! Tôi thật là khiếm nhã!"

Ở Vương đô Asura cũng có nhiều gã thích giới tính nam.

Cũng có những tên đẹp mã tạo ra một dàn harem bao quanh bởi các chàng trai, nên điều đó không quan trọng.

May mắn thay, Millis không cấm giới tính nam. Chỉ có harem là bị cấm thôi.

Đàn ông được bao quanh bởi một số lượng lớn đàn ông, hoặc phụ nữ kết hôn với nhiều đàn ông.

Đây là cái gọi là bình đẳng nam nữ.

"Vậy thì, tôi xin phép rời đi trước ạ!"

Vẻ mặt của các Kỵ sĩ dường như nói rằng họ đã nghe được tin tốt lành, và sau đó rời đi.

Dù sao cũng may mắn thoát nạn. Mà kể có biết tôi không phải giáo đồ Millis thì giấy thông hành vẫn là thật, tôi đâu có dối trá, điều đó chắc chắn không thành vấn đề.

"……Các cô nhìn gì vậy?"

"Ồ, hóa ra là hàng thật nhở."

"Lại chả thế? Sao tôi phải dùng hàng giả để đưa chúng ta vào tình thế nguy hiểm chứ?"

"Bởi vì thứ này gần như không ai có được cả."

"Chà, bởi vì do đặc thù công việc của tôi thôi."

Tập đoàn hữu hạn Orsted. là một công ty hướng tới tương lai. Vì tương lai.

Vì vậy nên tôi đã thiết lập mối quan hệ tốt với chủ tịch của các công ty lớn, để bảo vệ tương lai của con em chúng ta.

"Chu choa…Sau khi biết thêm điều này thì tôi lại càng nghĩ anh thật tuyệt vời đó’’

Tôi không nghĩ chuyện này có gì đáng tự hào lắm.

★★★

Đêm đó, chúng tôi cắm trại bên đường.

Hai đống lửa bốc khói nghi ngút, và hai người trực theo ca để giữ cho đám cháy không tắt.

Không ai cụ thể một đề xuất như vậy, nhưng các thành viên của [Chiến binh Amazon] chỉ chủ động làm điều đó.

Sara nói rằng có một vài cô gái ghét đàn ông trong nhóm, có lẽ để bảo vệ họ khỏi tôi.

Có vẻ như chú Rudeus ăn cỏ này không được tin tưởng cho lắm nhỉ?

Vì Eris đang ngủ bên cạnh tôi, vậy là đủ. Kể cả không có cô ấy, thì trong trường hợp bí bách quá, có ‘‘Roxy’’ ở sâu trong túi áo cứu cánh rồi.

Dù sao, chúng tôi không hoàn toàn tin tưởng vào tất cả các thành viên của [Chiến binh Amazon].

Rốt cuộc, các tông đồ của Hitogami có thể ở bất cứ đâu.

Vì vậy, để có thể canh chừng họ, tôi và Eris sẽ thay phiên nhau tỉnh táo.

Eris tựa lưng vào gốc cây ngủ thiếp đi cùng với thanh kiếm trên tay.

Trong quá khứ Regal Rudd đã từng làm điều này. Ngủ kiểu này ngầu khiếp, không biết cô ấy học ở đây nhỉ?

Nhưng khuôn mặt ngủ thì hơi chùng xuống.

Mọi khi mặt cô ấy thường trông khá thẳng khi ngủ, nhưng hôm nay lại mỉm cười một cách khó hiểu.

Có lẽ đó là một giấc mơ đẹp đây. Gần đây, Eris rất lạnh lùng và thường không thể hiện cảm xúc của mình một cách quá mạnh mẽ.

Eris tuy rằng trưởng thành hơn trước khiến tôi rất vui, nhưng tôi cũng cảm thấy có chút cô đơn.

Mà sắp đến giờ tan ca làm rồi ...nhưng chả dám đánh thức chồng yêu dậy nữa….

"Cảm ơn anh nhé." Khi tôi đang mải suy nghĩ, thì có tiếng ai đó ngồi xuống bên cạnh tôi.

Đó là Sara.

Cô ấy cầm hai chiếc cốc đang bốc khói nghi ngút bằng cả hai tay. "Nè", cô ấy đưa nó cho tôi.

"Cảm ơn cô."

Tôi sẽ nhận lấy nó. Thứ được đổ vào bên trong là một chất lỏng màu đỏ trong suốt mà tôi chưa từng thấy trước đây. Trông không giống canh cà chua…

Tôi thử ngửi thì thấy mùi như muốn nghẹt mũi. Khá là nồng và cay.

"Đây là?"

"Món súp giải khát đặc biệt của Alisa."

Ơ, chắc không có độc đâu nhỉ?

"Itadakimasu."

Nếu trước mắt Sara, tự nhiên mình lại sử dụng ma pháp giải độc, cô ấy nhất định sẽ cảm thấy không vui, bất quá thôi thì uống thử một ngụm xem.

Với suy nghĩ này, tôi nhấm nháp một chút.

Tuy chỉ nhấp chút ít nhưng vị thơm đã lan tỏa trong khoang miệng. Một lúc sau, tôi cảm thấy một sự kích thích mạnh mẽ. Tuy rằng tôi tưởng sẽ có vị cay cơ, nhưng không phải như vậy. Sau một vài giây nữa, bụng và cổ họng của tôi dần dần ấm lên. Cảm giác giống với khi uống canh gừng vậy…

"Vị rất tuyệt."

"Đúng chứ?"

Sara cười khúc khích, đồng thời cô cũng từ từ uống hết cốc súp.

Nhưng, Sara có phải thân thiện quá không? Cô ấy ngồi gần đến mức chỉ cần hơi nghiêng người, hai vai ta sẽ chạm vào nhau.

Hay chỉ mình tôi bận tâm chuyện này nhỉ?

"Rudeus nè’’ Sara nói nhỏ nhẹ.

"Hiện giờ anh đang làm gì?"

"Ý cô là gì?"

Chỉ là thân thiết với cô gái này, khiến tôi như nổi da gà lên vậy ... Không, ý tôi không phải thế, để tôi giải thích. Tôi đã có ba người vợ rồi nè, bọn họ sẽ không chấp nhận việc ngoại tình đâu.

Tuy nhiên, việc này vẫn sẽ khiến tim tôi đập loạn nhịp, vì mình đang được ngồi cạnh một cô gái xinh đẹp mà, cũng là điều dễ hiểu thôi.

Tôi nắm chặt ‘‘miếng vải’’ trong túi và bắt đầu cầu nguyện.

Hỡi nữ thần, xin người hãy cho con sức mạnh!!

"Tôi cứ nghĩ Rudeus sẽ kiếm được một công việc trong Hiệp hội Phép thuật ở Sharia rồi thực hiện một số nghiên cứu ở đó, hoặc trở thành một giáo viên dạy phép thuật cho người khác cơ."

"Tôi trở thành giáo viên á?"

"Vì anh phù hợp với công việc dạy người khác mà."

Thiệt vậy ư? Tôi đã từng dạy Sara điều gì chưa nhỉ? Không có ấn tượng mấy.

"Nếu không, tôi nghĩ anh sẽ là hộ vệ của Công chúa Ariel cùng Vợ... Ah, tôi nhớ hình như công chúa, người đã trở thành vua nhiều năm trước rồi nhỉ? Vì tôi không sống ở Asura nên tôi không biết chi tiết lắm. "

"À. Thực ra, tôi cũng đã trợ giúp cô ấy lên ngôi."

"Ồ... nhưng anh đã không trở thành Hộ vệ của Ariel Bệ hạ ư?"

À, đó là lý do tại sao cô ấy lại hỏi rằng tôi đang làm gì, ra là đang hỏi công việc hiện tại của tôi ấy mà.

"Bởi vì tôi đã trở thành cấp dưới của người khác."

"Người khác, là ai vậy?"

"Long thần Orsted."

"Long Thần? Chẳng lẽ là một trong Thất đại Liệt Cường sao?"

Ồ, cô ấy dường như biết Thất đại Liệt Cường. Tôi cứ tưởng rằng danh xưng này nó không nổi tiếng lắm đối với các Mạo HIểm Giả chứ.

"Ừm, đúng vậy. Tôi bây giờ dưới trướng của người đó, và thuộc hạ của Long Thần cũng đang hoạt động bí mật ở khắp mọi nơi."

‘’Thuộc hạ sao…’’

"Đó là một câu chuyện dài…"

"Vậy anh kể cho tôi nghe nhé… Anh vẫn còn tỉnh táo chứ?"

Thực ra đã gần đến lúc Eris thay ca ... Mà kệ đi.

"Chà, tôi nên bắt đầu từ đâu bây giờ nhỉ ..."

Rồi tôi kể cho cô ấy nghe về chuyện quá khứ

Bắt đầu từ lần đầu tiên gặp Hitogami, và đi đây đi đó khắp nơi từ lời khuyên của hắn.

Và rồi một lần, tôi quyết định đi xuống tầng hầm sau khi chấp nhận lời đề nghị của Hitogami, và tôi đã gặp được chính mình từ tương lai.

Và tôi biết rằng nếu làm theo lời HItogami thì cuộc đời tôi sẽ nát bét như ông ấy.

Nhưng đã quá muộn, tôi bị Hitogami ép buộc phải chiến đấu với Long thần Orsted.

Mặc dù đã cố gắng hết sức để chuẩn bị nhưng vẫn không thể giành chiến thắng.

Tôi van xin lòng thương xót, cầu xin hắn ít nhất hãy để gia đình tôi được sống, nhưng hắn không chịu.

Sau đó Eris đến giải cứu tôi.

Trên bờ vực hấp hối, Orsted đã đề nghị tôi gia nhập vào công ty, và tôi đồng ý ...

"Sau đó, cuộc sống hoạt động bí mật của tôi bắt đầu. Đưa Ariel lên trở thành vua ở Vương quốc Asura cũng để phục vụ cho công việc, tham gia vào các cuộc chiến ở Vương quốc Vương Long, bắt cóc Miko ở Millis, và đánh nhau với Ma Vương Bất Tử. vân vân và mây mây..."

"Vậy Gisu mà anh đã nói lúc sáng là ai?"

"Hắn là tay sai của Hitogami. Vì vậy, tôi phải tìm kiếm để đánh bại tên đó, gã đang tập hợp chiến lực để chống lại tôi. Thuyết phục Bắc Thần Karlman cũng là một phần trong kế hoạch "

"Vậy sao……"

Trước khi tôi kịp nhận ra, chiếc cốc đã cạn sạch.

Nhưng vì phép thuật của nước, nên không đến mức khát khô cổ.

"Cuộc chạm trán với Orsted là một sự kiện tốt đối với Rudeus nhỉ."

"Ừ. Tôi thực sự nghĩ rằng thật may mắn khi gặp được Orsted."

‘’Ông ta là người như thế nào? Từ những gì anh nói vừa rồi, nghe có vẻ vừa dịu dàng vừa bao dung nhỉ?"

"Nếu muốn chốt một câu ngắn gọn thì là…hừm…"

Những gì hiện lên trong đầu tôi là những kỷ niệm của tôi với Orsted. Khi tôi bắt đầu làm việc văn phòng, khi tôi đến Vương quốc Asura, rồi cùng với Cliff để làm một chiếc mũ giáp chống lại lời nguyền rủa, bất cứ lúc nào hắn cũng luôn…

"Bày ra cái khuôn mặt đáng sợ."

"Phụt!"

Sara sặc nước rồi. Nhưng không còn từ nào để diễn tả chính xác hơn nữa, dù sao Giám Đốc công ty là người sếp đầy quyền lực, không chỉ bao dung mà còn hiểu biết sâu rộng mọi lĩnh vực, nhưng cũng có một sự thật không thể chối cãi, khuôn mặt hắn cực kỳ kinh hãi.

Tất cả những gì hiện lên trong tâm trí tôi là biểu cảm đáng sợ của Orsted.

"Ahhahaa ..thiệt tình à… rõ ràng là ông ấy quan tâm anh như vậy mà còn chê mặt mũi ổng đáng sợ sao ...?"

"Không, khuôn mặt của hắn ta thực sự rất đáng sợ mà. Chưa kể còn mang trên mình lời nguyền nữa, mọi người đều ghét hắn ta."

"Haahaaaa ...!"

Sara ôm bụng ngồi xổm trên mặt đất một lúc lâu. Lý do tại sao tôi không cười thành tiếng là bởi điệu bộ của cô ấy chiếm trọn suy nghĩ tôi rồi.

"A ... Thật là thú vị mà."

"Cũng là bởi vì chuyện đó nên tôi với Eris mới nối lại tình xưa. Orsted-sama cũng là Cupid, thần tình yêu của đời tôi."

"Thế mà vẫn chê ổng đáng sợ?"

"Ừm, đáng sợ cực kỳ luôn."

Sara lại mỉm cười. Cười vỡ bụng. Thậm chí còn bị ho nữa. Ừm thì chuyện này buồn cười ghê nhỉ? Mình có nên cười theo không?

"……Phù¬’’

Sau khi cười một lúc, Sara thở ra một cách nặng nhọc.

Ánh mắt xanh biếc đó hướng về phía tôi. Có lẽ chỉ là tưởng tượng, hoặc là phản chiếu ánh lửa đang bật bùng, Sara định nói gì đó, khuôn mặt của cô ấy có chút ngượng ngừng và đỏ ửng. Chả lẽ cô ấy sắp tỏ tình sao?

Nếu vậy thì mình phải từ chối thôi. Từ chối lịch lãm như một người đàn ông. Cho cô ấy biết là tôi đã có 2 người vợ và 1 người chồng.

Mặc dù tôi đã suy nghĩ nghiêm túc về vấn đề này, nhưng trái tim của tôi bứt rứt không yên và cơ thể thì cứ cứng đờ lại.

"Ừm… Rudeus đã thay đổi rồi nhỉ? Khác với lúc còn đi theo hộ vệ công chúa ấy."

Đôi mắt của Sara ươn ướt. Thật xinh đẹp và dễ thương. Hơi thở của tôi trở nên nóng hơn và mồ hôi chảy ròng ròng trên trán. Để yên lòng, tôi vội vàng thò tay vào túi giữ chặt Thánh Vật.

"Ồ, đã muộn quá rồi. Mải nói chuyện quá. Suýt nữa thì quên phải đi thay ca."

"À, vâng."

Sara nhanh chóng rời đi.

… Tôi thở phào nhẹ nhõm.

Tôi luôn cảm thấy rằng một khi tạo ra bầu không khí như vậy với Sara, thì tôi sẽ lỡ không kiềm lòng được mà…

Chắc chắn, cơ thể tôi vẫn nhớ thời khắc lúc cô ấy phát hiện ‘‘con đại bàng gãy cánh’’.

"..."

Lúc này, có ai đó đã ngồi xuống ngược hướng với chỗ Sara đang ngồi. Còn về việc đó là ai thì không cần nói cũng biết. Bởi vì tôi đã cảm thấy dường như có ánh nhìn để ý bọn tôi nãy giờ.

"Eris, em dậy lúc nào vậy?"

"Từ đoạn Orsted đến Cupid, thần tình yêu."

"Nếu Orsted là thần Cupid thiệt, thì em sẽ nghĩ gì?"

"Buồn nôn."

Cô ấy thẳng thừng quá. Tất nhiên, bất kỳ ai bị ảnh hưởng bởi lời nguyền Orsted, họ sẽ tự nhiên cảm thấy như vậy.

"Tuy nhiên. Nhờ hắn mà tôi làm lành được với Rudeus ... nên tôi ...muốn cảm ơn hắn…."

Eris nói xong và dựa đầu vào bờ vai tôi.

Ôi… hơi ấm tình yêu là đây chứ đâu.

"Eris."

"Gì?"

"Cho anh nằm trên đùi em được không."

"... Thực sự hết cách với anh mà."

Tôi gục đầu vào đùi Eris.

Tôi cảm thấy sự căng cứng trên cơ thể mình vừa biến mất, và tôi không còn đổ mồ hôi nữa.

Có lẽ Eris đã đến để giúp tôi khi cô ấy thấy tôi bị ép vào tình thế tuyệt vọng.

"Tôi sẽ trông đến sáng, Rudius cứ việc đi ngủ đi."

"Dạ. Cảm ơn Eris."

Đùi Eris dù hơi cứng một chút, nhưng cũng đem lại cảm giác yên lòng.

Trong khi suy nghĩ như vậy, tôi đã chìm dần vào giấc ngủ sâu.

★★★

Ngày hôm sau, khi đang đi trên đường, chúng tôi phát hiện một tảng đá từ xa có thể nhìn thấy rõ, một tảng đá khổng lồ.

Nhìn kỹ hơn có thể thấy khói trắng bốc lên nghi ngút từ bản làng dưới chân núi.

Đó là Hammer Polka.

Thị trấn này nằm ở góc của vương quốc lính đánh thuê Marquien.

Khi tôi đến cổng thị trấn, thì thấy một tấm biển sắt dựng ở đây.

"Thị trấn rèn Hammer Polka.".

Đúng vậy, nghề rèn thịnh hành ở nơi này.

Những cư dân ở đây sẽ thu hoạch quặng sắt mịn dưới tảng đá khổng lồ sau đó tiếp tục chế biến quặng sắt và xuất khẩu sang các nước khác để kiếm sống.

Vừa bước chân vào thị trấn, những thấy tiếng búa đập vào khối sắt va vào nhau ken két, là một nơi định cư của một tộc người hầm hố.

Tuy nhiên, ít người thực sự gọi đây là thị trấn rèn.

Đây là những gì mọi người sẽ gọi thị trấn này:

" Hammer Polka, Thị trấn lính đánh thuê."

Đúng như tên gọi, Thị trấn lính đánh thuê Marquien được xây dựng bởi một đội lính đánh thuê lớn với chỉ huy tên là Marquien, người đã cử lính đánh thuê đến các vùng lân cận để hỗ trợ quốc gia đã suy tàn

Hammer Polka đặc biệt nổi tiếng trong số những thị trấn này là do ngành nghề đặc thù sản xuất vũ khí, cùng với việc dễ dàng chuẩn bị trang bị nên nó đã trở thành hang ổ của lính đánh thuê ngoại quốc luôn.

Nơi đây trở thành khu căn cứ của nhiều nhóm lính đánh thuê nổi tiếng thế giới. Nên có bảo là tất cả chúng đều tụ tập ở đất nước này, thì cũng không ngoa chút nào.

Tất nhiên, nhóm lính đánh thuê Rudd thì không thuộc số này rồi.

Các bạn đang muốn nói rằng là do nhóm lính đánh thuê đó không nổi tiếng ư? Chà, chỉ bây giờ thôi.

Họ là một doanh nghiệp ký hợp đồng trực thuộc công ty chúng tôi, và nó được điều hành bởi Aisha, bọn họ sẽ trở nên nổi tiếng toàn thế giới vào một ngày không xa.

"..."

Hammer Polka dù gì cũng là một thị trấn lính đánh thuê, nên ta có thể thấy những khuôn mặt nhìn có vẻ cau có đi khắp thị trấn.

Nhưng rõ ràng là không có không khí căng thẳng như ở Thánh Địa của Kiếm, có phải vì đây là vùng an toàn? Bởi vì lính đánh thuê còn có cách giao tiếp khác ngoài tẩn nhau ư?

Không, ý tôi không phải là những kiếm khách của Phái Kiếm Thần đều là những kẻ không biết giao tiếp. Chỉ là họ sẽ sử dụng kiếm trước khi nói.

Tuy nhiên, vì một số lý do mà tất cả những kẻ ở đây đều bí mật để ý đến Eris.

Nhưng khi Eris trừng mắt nhìn lại, thì chúng sẽ ngay lập tức quay mặt ra chỗ khác, rời đi với một nụ cười gượng gạo.

Cho đến nay tuy vẫn chưa có gì xảy ra, nhưng tôi thực sự lo lắng không biết khi nào họ sẽ gây rắc rối cho Eris và bị cô ấy đánh cho què giò.

"Mặc dù không biết điều gì sẽ xảy ra trên đường đi, nhưng mong chúng ta sẽ đến nơi an toàn."

Khi tôi đang lo lắng về điều này, Sara đột nhiên dừng lại và nói.

"Đến đây là được rồi. Cảm ơn hai người rất nhiều."

"Dừng ở đây thì ổn chứ? Tôi thực sự có thể đưa các cô ra khỏi khu vực xung đột mà."

"Chúng ta không có tiền trả cho anh đâu, đừng đùa nữa!"

"Không sao mà, dù gì tôi với Sara cũng có quan hệ tốt ... nên cô có thể trả giá bằng thân thể của mình cũng được."

Tôi cố tình di chuyển ngón tay của mình với một biểu hiện tục tĩu, và các thành viên của "Những cô gái Amazon" sợ tái mét và lủi đi.

Eris nắm lấy cổ tay tôi và bị trừng mắt dữ dội.

"Chỉ là ... đùa thôi mà em ơi..."

"Tôi biết chứ, nếu không phải là nói đùa, thì tối hôm qua anh đã đè tôi xuống rồi."

"Sara, cô có thể đừng nói nữa được không? Xương tay của tôi sẽ gãy mất."

Tôi nhẹ nhàng bắt lấy tay Eris, người đang siết chặt cổ tay tôi, và cô ấy buông nó ra.

"Chúng tôi không phải trẻ con, đã tới được đây thì chúng tôi sẽ ổn thôi."

"Vậy…sao..."

"Hơn nữa, hình như anh có việc gì đó phải làm. Chúng tôi không thể làm phiền anh thêm nữa.’’

Đúng là có hơi phiền.

Thật vậy, nếu Gisu ở trong thị trấn này, thì họ sẽ dính vào cuộc chiến của chúng tôi mất.

Tôi không thể liên lụy tới những cô gái này được.

"Và kể cả có cho anh đụng vào, thân thể của tôi cũng không khiến anh lên được đâu."

Mặc dù tôi muốn nói rằng không có chuyện đó, ít nhất là không phải trong tình huống đêm qua.

Sara dường như vẫn coi tôi bị yếu sinh lý.

"Vậy thì, tạm biệt ở đây nhé."

"Ừm ... Tôi rất vui khi… được gặp lại anh…"

"Tôi cũng thế."

"... Anh đã thực sự thay đổi rồi. Nói thế nào nhỉ? Ngầu hơn trước nhiều lắm."

"Tôi không nghĩ rằng tôi đã trở nên vĩ đại đến vậy đâu."

"Đó không phải là ý của tôi. Nhìn tôi này, từ lúc chia tay anh đến giờ, tôi vẫn là một Mạo HIểm Giả, vẫn như hồi đó, không hề thay đổi chút nào cả..."

"Tôi không nghĩ vậy đâu..."

Dù nói như vậy, nhưng ngoại hình của Sara đã trưởng thành hơn rất nhiều, kể cả chỗ đó cũng rất phổng phao.

Mặc dù chỉ một vài ngày ở cạnh cô ấy thôi, nhưng nếu là một vài tháng thì còn có thể nhận ra thêm nhiều sự thay đổi nữa cho mà xem.

"..."

Sara cúi đầu một lúc lâu.

Tôi không biết phải nói gì với cô ấy nữa.

Khi tôi đang lo lắng về điều này, cô ấy đột nhiên ngẩng đầu lên như thể đã hạ quyết tâm.

"Được, quyết định rồi! Tôi sẽ không làm Mạo HIểm Giả nữa!"

‘’Hả?"

Thông báo đột ngột của Sara khiến các thành viên của [Chiến binh Amazon] hét lên như chết lặng.

Tuy nhiên, Sara không nhìn họ.

Vì cô là một thành viên trong nhóm, cái việc trọng đại này cô nên suy nghĩ kỹ rồi nói với họ trước chứ?

"Nếu cô không có ý định làm Mạo Hiểm giả nữa thì cô định làm gì? Cô muốn bắt đầu một công việc mới sao?"

"Không có công việc mới gì ở đây cả. Tôi định sẽ tìm một người đàn ông tốt ở đâu đó để kết hôn với hắn, sinh con và săn bắn để sống."

Vì Sara chưa bao giờ làm bất cứ điều gì như thế này cho đến nay, đó là một sự nỗ lực hoàn toàn mới, nhưng ...

"Bởi vì Sara là một phụ nữ xinh đẹp, nên có nhiều kẻ xấu lăm le lắm..."

"Đừng lo. Tôi sẽ chọn một gã không vào nhà chứa và coi thường tôi sau khi say xỉn đâu."

"Ôi, nghe phũ phàng quá."

Mặc dù đó chắc chắn là những kỷ niệm không thoải mái đối với tôi rồi, nhưng giờ đây chúng có thể được coi như những trò đùa cũng không sao cả.

Nguyên nhân tôi bị Liệt dương là do tự bản thân hiểu lầm rồi dẫn đến kết quả như vậy, khiến tôi không thể cười nổi.

Mặc dù vậy, Sara đã sẵn sàng tha thứ cho tôi và có ý định bỏ qua chuyện này mà, tôi nên cười mới đúng.

"Nếu sau này cô gặp phải bất kỳ khó khăn gì, cứ dựa vào tôi nhé."

"Ừ. Nhất định rồi."

"Tạm biệt."

"Vậy nhé…Tạm bi-…ừm… Hẹn gặp lại, Rudeus."

Sara nhẹ nhàng vẫy tay và bắt đầu chạy về phía thị trấn.

Các thành viên của [Chiến binh Amazon] đã chạy theo cô ấy. Ta có thể nghe thấy tiếng ai đó nói vọng lại: "Sao chị lại không muốn làm Mạo HIểm Giả nữa vậy ạ?"

Chắc chắn họ sẽ xảy ra tranh cãi trong nhà trọ hay ở đâu đó.

Tóm lại, cô ấy có một mặt rất ngoan cố và nhất định sẽ không rút lại tuyên bố nghỉ hưu đâu.

Sau khi rời khỏi khu vực tranh chấp, không biết đội sẽ bị giải tán hay chỉ có Sara rời đội thôi nhỉ?

Và Sara sẽ bắt đầu cuộc sống hoàn toàn mới...

Tôi không biết khi nào tôi sẽ gặp cô ấy nữa.

Chúng ta còn được gặp lại nhau không nhỉ?

Nhưng nếu có duyên tái ngộ, tôi mong lại được tiếp tục trò chuyện với cô ấy như thế này.

Hy vọng vào lần tới, chúng tôi không chỉ nói về công việc kinh doanh của tôi, mà còn được nghe trải nghiệm của Sara nữa.

-------------------------------------

Biên dịch: Myhiuikui, Salmonz

Chương liên kết: Xem ngay

Rekomendasi