Light Novel Mushoku tensei: Chương 237.1 - Cuồng Cẩu trở về Tổ xưa
Baca Light Novel Mushoku tensei: Chương 237.1 - Cuồng Cẩu trở về Tổ xưa
Baca Komik Light Novel Mushoku tensei: Chương 237.1 - Cuồng Cẩu trở về Tổ xưa bahasa Indonesia lengkap dan baru di MSKManga. Kami menyediakan Komik, Manhua, Manhwa, dan Novel yang dapat kalian baca online gratis.
Read Light Novel Mushoku tensei: Chương 237.1 - Cuồng Cẩu trở về Tổ xưa
Thánh địa của Kiếm.
Khi vừa tới nơi đây, tôi tưởng như lạc vào một vùng đất xa xôi nào đó vậy.
Một thế giới được bao phủ bởi lớp tuyết ngàn năm. Nằm chễm chệ ngay giữa vùng phương Bắc rộng lớn, khác hoàn toàn với những nơi khác.
Bất cứ ai nhìn thấy khung cảnh này sẽ đều nghĩ như vậy.
Một thị trấn bình thường.
Khói bếp từ thức ăn bốc lên nghi ngút từ những ngôi nhà làm từ đá tảng, dù có mặc mấy lớp áo, người dân nơi đây vẫn cứ phải run rẩy đi trong làn tuyết tê cóng.
Sau khi đi qua thị trấn thì đập vào mặt ta là một khu võ đường khổng lồ. Ngay cả Vương Đô Asura cũng không có Võ Đường nào rộng rãi như vậy.
Nơi đây không ngớt những tiếng kiếm gỗ chém vào nhau canh cách.
Nơi quy tụ các cao thủ kiếm sĩ, đây chính là Thánh địa của Kiếm.
Kiếm sĩ trên khắp thế giới đều lang bạt tới đây chỉ vì mục tiêu này.
Cuối cùng cũng đã đến được đây.
Sau khi kết thúc quá trình tu dưỡng của tôi tại nơi này, tôi đã nhìn lại nơi này rồi rời bước quay đi.
Cuộc hành trình của tôi sẽ bắt đầu sang trang mới.
Trích từ "Du hành thế giới" của Brady Kant, một Mạo Hiểm Giả.
★★★
Eris và Rudeus đến Thánh địa của Kiếm.
"Anh nhớ rằng Thánh Địa Của Kiếm là chương cuối cùng của" Du hành xuyên thế giới ".
Nói cách khác, đây là điểm dừng chân cuối cùng trong hành trình của Brady Kant. So với những vùng đất khác, văn phong có đôi chút khác biệt, điều này khiến cậu có ấn tượng sâu sắc.
Rudeus nói những lời này với tốc độ nhanh hơn một chút, đồng thời bước đi với vẻ mặt lãnh đạm.
Tuy nhiên, Eris biết rất rõ. Cậu ấy thận trọng hơn bình thường.
"Khi Eris đang luyện tập ở đây, em có thường đi ngang qua khu vực này không?"
Khi được hỏi như vậy, Eris nhìn quanh.
Nhớ lại thì trong khoảng thời gian tu luyện ở Thánh địa của kiếm, cổ rất ít khi đến các thị trấn. Mặc dù có đến vài lần theo chỉ thị của Kiếm Thần, nhưng cô ấy lại chưa bao giờ lang thang ở đây.
"Tôi không có thời gian nhàn rỗi."
Quan sát kỹ lại xung quanh, Rudeus nhận thấy rằng đây là một thị trấn có thể nhìn thấy ở bất cứ đâu trên mảnh đất phía Bắc. Về quy mô, có lẽ không ngoa khi gọi nó là một ngôi làng.
Khi còn sống ở Roa, cô ấy sẽ đi ra ngoài để ngắm cảnh, mọi cảnh vật ở đó đều mới mẻ phủ kín tầm mắt. Sau khi chuyển đến Sharia, Eris thường đi dạo với Leo, nhưng ở thị trấn này cô không cảm thấy như vậy.
Bởi vì đối với Eris, cô không có cảm xúc như vậy với nơi này..
"Chỉ có các cửa hàng rèn và Thương nhân bán vũ khí là nhiều nhỉ..."
"Đúng."
Ở nơi này, hầu như tất cả đều là kiếm sĩ.
Hầu như tất cả đàn ông và phụ nữ ở mọi lứa tuổi đều đeo kiếm bên hông. Mặc dù không phải ai cũng là môn sinh của Phái Kiếm Thần, tuy vậy, việc đeo kiếm như là một lẽ thường ở vùng đất này.
"Mắt mày để dưới đít à mà đi bộ không nhìn đường đấy hả?’’
"Đừng có nhảm nhí!! Là do tao không muốn để mày vào mắt thôi."
"Muốn gây sự hả!"
Tự dưng giữa đường xảy ra một cuộc cãi vã. Hai người rút kiếm nhìn nhau với ánh mắt hình viên đạn, và bắt đầu chém nhau ngay sau đó.
Những người xung quanh chỉ liếc nhìn cái rồi bỏ lại câu nói“Ôi trời, lại bắt đầu rồi”.
Không có ai muốn ngăn cản. Vì ở đây, chuyện này khá phổ biến.
Về phần hai gã gây gổ, trình độ hoàn toàn kém xa Eris.
Nếu nó được phân loại bởi Phái Kiếm Thần, còn không được coi là trung cấp.
Các hành động rất xấu xí và nhảm nhí, chỉ là lũ chúa hề cấp thấp muốn thể hiện ta đây.
Nhìn là biết chúng không hề muốn đánh cược mạng sống vào cuộc cãi vã này.
"Ê……"
Tuy nhiên, đôi mắt của Rudeus mở to và cậu vô cùng sợ hãi.
Có lẽ đó là một hiệu ứng tâm lý, cậu chỉ đi sau Eris nửa bước. Nó gần giống như kiểu thu mình lại. cậu cảm giác như nơi này chả khác gì khu Nesuburg* cả
(Nesuburg: ám chỉ nơi trật tự kém, cướp giật hoành hành không có an ninh)
"Này, anh đi đứng đàng hoàng đi chứ."
Với hai người đó, cho dù cả lũ người trên con phố này cùng lao vào đều không ăn thua.
Rudeus nhất định sẽ giành chiến thắng.
Eris biết điều đó. Ngay cả khi cậu ta chiến đấu trong phạm vi tấn công của kiếm, Ma thuật của Rudeus vẫn nhanh hơn những kiếm sỹ tầm thường khác.
Mặc dù kiếm thuật của Rudeus cũng là mức độ trung cấp ... không, cần phải nói rằng cậu đấy chả phải lo lắng gì cả. Vào những lúc như thế này, kể cả có trong phạm vi của kiếm , cậu ta sẽ chọn cách tránh đòn đầu tiên. Sẽ không mạo hiểm để phân định thắng bại bằng tốc độ.
"Anh chả dám đâu, sẽ rất phiền phức nếu dính vào mấy vụ này. Những tranh chấp nhỏ như thế này sẽ ảnh hưởng không tốt đến những cuộc đàm phán sau đó. Bởi vì anh thuộc tuýp người rất dễ bị dính vào rắc rối. Nên phải cố tránh nhé hết sức có thể. Em cũng đừng dính vào mấy cuộc gây gổ thế này.”
"Nếu là Rudeus thì sẽ ổn thôi."
"Sao em nghĩ vậy?"
"Bởi vì lũ ở khu vực này rất yếu, Rudeus nhất định thắng."
"Đó không phải là ý của anh."
Đúng lúc này, Eris cảm thấy một ánh nhìn đầy sát khí và quay đầu nhìn về phía đó.
Rudeus cũng nhìn về hướng đó và than vãn: “Biết ngay mà.” Rồi cậu cúi xuống ra vẻ nhún nhường.
"À, Eris nói vậy không phải có ý đó đâu ..."
Khi quan sát kỹ hơn, một gã đô con nổi lên những đường gân xanh đầy trán đang lườm Eris.
"Này cô nương, ngươi vừa nói cái gì cơ..."
Gã cố tiếp cận chúng tôi trong khi buông những lời hăm dọa, nhưng lại đột ngột khựng lại sau khi bị Eris nhìn với ánh mắt đầy sát khí.
"Éc…!’’
Hắn lảng tránh ánh mặt với khuôn mặt ủ rũ, quay cả người rồi rời đi.
"Hứ!’’
80% gã quanh đây cũng nghe thấy tiếng khịt mũi của Eris. Chắc tên đó cũng nên cảm thấy may mắn và nhẹ nhõm đi thì vừa.
Bởi vì hắn nên hiểu rằng chỉ cần tiến thêm một bước, là sẽ bay màu ngay tắp lự.
"Nhìn gì." Cổ nhìn Rudeus.
"Không, không, là do áp lực vừa rồi của Eris đó."
Đôi mắt của Rudeus sáng lên và cậu cảm thấy vô cùng ngưỡng mộ Eris. Biểu cảm như muốn nói: “Quả nhiên là chồng của anh!!”.
Nếu là Eris trước kia, cô ấy có thể tự cao tự đại, nhưng bây giờ cô ấy biết rằng mình có thể dễ dàng khiến những đối thủ ở cấp độ đó sợ hãi, như nhìn một con kiến ấy nên chả cần phải phô trương làm gì.
Nếu là đối thủ vừa rồi, Rudeus cũng có thể đối phó.
"... Này, nhìn qua kia kìa."
"Mái tóc đỏ đó ... chả phải là Cuồng Kiếm Vương sao?"
"Cô ấy đã trở lại..."
"Này này, đừng có nhìn chằm chằm vào ả ta như thế..."
"Bọn bây đừng làm ồn nữa ... ngậm chặt cái miệng lại càng tốt. Đừng khích cô ta ..."
"Bởi vì cô ả không cần lý do để xử chúng ta đâu..."
Nghe thấy những tiếng xì xào xung quanh, Rudeus nói với Eris bằng một giọng nhỏ nhẹ
"Eris, em đã làm gì vậy?"
"Tôi chả làm gì cả."
Đúng là Eris chưa từng làm bất cứ điều gì với họ.
Hoặc có thể là cô không nhớ, nhưng trên thực tế, hầu hết người dân trong thị trấn đều bán tín bán nghi và không thể bước chân vào Võ đường Thánh Địa của Kiếm
Và đệ tử cao thủ của võ đường thỉnh thoảng phải đến trấn mua đồ, nhưng Eris rất ít khi rời khỏi võ đường như những người khác, nên cô ấy tuyệt nhiên chả làm gì họ cả.
"À hiểu rồi."
Rudeus đã chấp nhận câu trả lời này vì một số lý do. Sau đó, cậu di chuyển tới vị trí sau lưng của Eris.
"Tại sao anh lại trốn?"
"Iyaaa, anh đâu có trốn. Anh chỉ nghĩ rằng tấm lưng của Eris rất là ngầu, với lại anh nghĩ là em đã đấm hết từng người có mặt ở đây và khiến họ thù ghét nên..."
"... Tôi không làm điều đó!"
Mặc dù Rudeus đang lảng tránh như vậy, nhưng cậu ta vẫn sẽ tiến tới để giải vây trong những tình huống nguy cấp. Eris biết rõ điều đó.
Cậu ta chỉ không giỏi trong việc đối phó với mấy kẻ thích dằn mặt đe dọa thế này thôi.
‘‘ Thế nào cũng được, đi thôi!!."
Ngay khi Eris vừa cất bước, một con đường được tạo ra như thể Mose vừa chia đôi biển cả vậy.
Với đám đông dạt sang hai bên, Eris đi thẳng về phía trước.
★ Từ góc nhìn của Rudeus ★
Võ đường Thánh Địa của Kiếm thật rộng lớn.
"Ôi ... nó to khiếp."
Cảm giác như là chỉ được xây từ đá và gỗ, giống như Budokan* của Nhật Bản vậy.
( Budoukan: Quảng trường võ thuật)
Nhìn từ bên ngoài, những tòa nhà ở đây trông cổ kính hơn những thị trấn bên dưới. Mặc dù không thể nhìn toàn cảnh từ cổng vào, nhưng có thể thấy nơi đây có nhiều hơn một nơi ở. Phải qua nhiều lần bổ sung và cải tạo nó mới trở nên khổng lồ như vậy.
"Ồ."
Đã nhìn thấy người đầu tiên của võ đường.
Trước cổng vào, một thanh niên trong bộ đồng phục đạo sĩ giản dị đang một tay xúc tuyết.
Có thể là một đệ tử của môn phái chăng?
Mặc dù trời có vẻ lạnh nhưng anh ta có thể không được phép mặc áo khoác.
"Anh ta, nhìn có vẻ lạnh nhỉ."
"Thật sao? Tôi thấy bình thường mà?"
Từ phản ứng của Eris, hẳn là chuyện thường ở nơi đây. Khu vực này trông như là Trụ sở Chính của Câu Lạc Bộ Thể Thao ở Thế Giới này vậy. Ai mà không chịu được cái lạnh thì là kẻ thiếu gan dạ thôi
"À nô…’’
"Có chuyện gì vậy?"
Khi tôi vừa lên tiếng, thì anh ta nhìn sang đây, bóng dáng của Eris lọt vào tầm nhìn của gã.
"Đ-đ-đ-đó là….!!!"
Trong tích tắc, anh ta đánh rơi chiếc xẻng xuống đất và lao thẳng vào võ đường.
"Anh ta là ai vậy?"
"Tôi đã luyện tập với anh chàng đó vài lần."
Ôi... Thật là đáng thương, chắc hẳn khi nhìn thấy Eris, nỗi ám ảnh trong tâm trí ngày nào bỗng nhiên hiện về.
Nhớ lại những ngày tháng còn sống ở thành phố pháo đài Roa, hầu như ngày nào tôi cũng luyện tập với Eris , tôi có thể đồng cảm với gã, sợ đến phát ốm luôn ấy chứ.
Vì Eris lúc đó rất nhẫn tâm, hẳn khi đối mặt với Eris, hắn cũng phải chịu đựng cảm giác này.
Chắc xương của gã cũng gãy vài lần rồi. Không biết liệu răng hàm của anh ấy có còn ở đó hay không ... ngẫu nhiên làm sao lại phải đấu cặp với Eris, dù sao thì tôi thấy thương thay cho anh ta.
Khi tôi đang suy nghĩ về điều đó, Eris đã bước vào võ đường.
"Hả? Chờ một chút, Eris."
"Gì?"
"Đi vào thẳng thế không sao chứ ...?"
"Không thành vấn đề."
Eris nói với một giọng ung dung, và bước nhanh vào trong.
Đứng như trời chồng ở đây cũng phải lắm, vì vậy tôi chạy theo cô ấy.
Không, Dù sao cô ấy cũng là đệ tử của Kiếm Thần mà, có được đặc quyền đó cũng không phải là lạ.
Tuy nhiên, tôi vẫn muốn gặp ở cửa trước, hồi hộp chờ đợi trong phòng tiếp tân, sau đó nở một nụ cười kinh doanh và bắt đầu cuộc trò chuyện thì mới đúng lễ nghi. Suy cho cùng nơi đây là Võ Đường mà.
Có tiếng bước chân ồn ào ở phía bên kia hành lang khi một vài người đàn ông mặc đồng phục võ đạo xuất hiện. Hơn nữa, thứ trên tay anh ta không phải là một thanh kiếm gỗ, mà là kiếm thật.
Ôi thôi, tệ rồi.
Quả nhiên đây là một kiểu Thách Đấu Võ Đường.
"... Eris?"
Lúc này, một người trong số họ nói với vẻ mặt ngạc nhiên.
À, không, người đó không phải đàn ông.
Bởi vì bầu không khí nguy hiểm, nên tôi nhất thời phán đoán sai, đó là NỮ.
Da hơi ngăm, tóc xanh sẫm màu, ánh mắt sắc lẹm. Không nghi ngờ gì nữa, là một kiếm sĩ. Chuyển động theo quy chuẩn, không một động tác thừa. Ngay cả tôi cũng hiểu. Người này rất mạnh mẽ, đám hề trong trấn không thể so sánh được.
Nhân tiện, tôi đã gặp cô ấy. Hình như một lần ở Vương Đô Asura trong lễ đăng quang của Ariel thì phải?
Tên cô ấy là ... Nina. Kẻ có sức mạnh sánh ngang với Eris.
Lúc đó, tôi nhớ rằng cô ấy đã hứa sẽ giúp tôi.
Nhưng đó chỉ là một thỏa thuận miệng.
"Nina, đã lâu không gặp."
"Chà, lâu rồi không gặp ... cậu đến đây làm gì?"
"Rudeus có chuyện muốn gặp hắn."
Cô ấy ra hiệu bằng vai, và tôi ngay lập tức nở một nụ cười kinh doanh đầy ấn tượng.
"Chúng ta đã từng gặp nhau trước đây, tên tôi là Rudeus Greygrat. Lần này—"
"Muốn gặp ai cơ?"
Tuy nhiên, Nina thậm chí còn không nhìn tôi. Nụ cười kinh doanh của tôi dường như không có tác dụng.
"Kiếm Thần."
Sau khi nói điều này, Nina biểu hiện nghiêm túc. Cũng có thể nói cô ấy phóng ra một cái nhìn đầy sát khí.
Eris hứng trọn luồng sát khí đó
Mặc dù chân tôi đang run rẩy, tôi cảm thấy bối rối hơn là sợ hãi. Có hiểu lầm rồi đúng không? Chúng ta chỉ đến gặp hắn, không có lý do gì phải phóng ra sát khí như thế cả.
"Gull Farion. Hắn ta đi vắng à?"
Tuy nhiên, câu nói này khiến vẻ mặt của Nina trở nên nghi hoặc, và ngay sau đó cô ấy từ từ thả lòng cơ thể mình.
"Ít nhất hãy gọi người là Sư Phụ’’
"Không thích. Sư Phụ của tôi là Ghislaine."
"Vậy sao… mà thôi quên đi, thế nào cũng được…’’
Nina thở dài thườn thượt.
Chắc hẳn cô ấy đã quá quen với phong cách của Eris từ lúc nào không hay.
"Ta sẽ ở cùng Eris, các ngươi đi trước đi."
"Nhưng, Nina-sama, bây giờ không phải lúc để làm chuyện này đâu ạ ..."
"Cô ấy là Kiếm Vương Eris."
Khi những người đàn ông nghe thấy những lời này, họ nhìn Eris với vẻ mặt sững sờ.
Mặc dù không rõ Eris đã gây ra thảm họa gì ở đây, vì cái tên của cô ấy rất có tính thuyết phục.
"Tuân lệnh."
Sau khi cúi đầu, bọn họ lập tức ‘’xông’’ vào võ đường.
Nhìn rõ là đang chạy, nhưng hầu như không có tiếng bước chân, và cơ thể họ cũng không mất thăng bằng.
Rõ ràng họ chỉ là những nhân vật không có tiếng tăm, cũng có thể nói là "nhân vật quần chúng".
Nhưng xét về trình độ thì có lẽ là trên cả cao thủ kiếm thuật. Ngay cả những người có vai vế thấp đã mạnh thế này rồi ... Tôi hy vọng sẽ không gặp rắc rối với họ.
"Được rồi, lại đây."
Nina ra hiệu, và Eris đi theo.
Sau đó, tôi cũng làm theo.
★★★
Nơi mà chúng tôi được đưa đến là võ đường.
Nó dường như là nơi để tập luyện.
Nhìn cái cách sắp xếp của những con dao gỗ vứt trên sàn và những thanh kiếm gỗ treo trên tường, khiến tôi liên tưởng đến những sân tập Kendo ở thế giới trước đây.
Chỉ là toàn bộ sàn nhà đều dinh dính cái gì đó. Trông rất giống như vết bẩn. Họ làm đổ thứ gì ra sàn à? Sau khi nhìn kỹ hơn thì tôi phát hiện ra ...ôi trời, đây là máu.
Nina bước đến giữa sân tập và đột ngột ngồi xuống.
Eris cũng làm theo động thái này.
Cả hai người đều ngồi xếp bằng, đầu gối phải hơi nâng lên.
Mặc dù tôi nghĩ rằng con gái con đứa ngồi dáng này hơi xấu, nhưng Ghislaine cũng hay ngồi kiểu này. Đó là dáng ngồi có thể đứng dậy nhanh chóng để rút kiếm ra.
Nói cách khác, chỉ cần Nina có ý định đó, đầu tôi có thể bay khỏi cổ ngay lập tức.
Bởi vì Nina giờ đang đeo một thanh kiếm thật quanh eo mà.
"Nina, Rudeus sẽ không đi vào phạm vi của thanh kiếm đó đâu."
"Ồ? Chồng cậu có hơi hèn nhát nhỉ."
"... Tất nhiên, Anh ấy là một Ma Pháp Sư mà."
Ơ kìa, tôi vừa bị hạ thấp à? Bầu không khí thật đáng báo động đấy.
Bây giờ, tôi có nên lấy hết can đảm để đi vào phạm vi tấn công của cô ấy không? Bởi vì ta vốn là tới tìm Thần Kiếm mà, cũng nên chuẩn bị trước tâm lý chứ?
"Xin lỗi, tôi hơi bị ảnh hưởng bởi bầu không khí của nơi này."
Tôi mở to đôi mắt và ngồi cạnh Eris, cuối cùng thì Nina cũng nhìn tôi.
"Vậy, anh đến đây làm gì?"
"Xin hãy cho phép tôi giải thích. Thực ra, tôi phải chiến đấu với ai đó trong tương lai. Nên tôi muốn đến đây để vay mượn sức mạnh của Kiếm Thần-sama."
"...? Đó không phải là chuyện mấy chục năm sau sao?"
"À, vậy là cô có nhớ những gì tôi đã nói ở Vương quốc Asura. Rất cảm tạ!"
"Tất nhiên là tôi nhớ điều nhỏ nhặt đó rồi. Bởi vì tôi không phải Eris."
Khi nói chuyện với các kiếm sĩ của Thánh Địa Kiếm, thì hãy nói chuyện chân thành nhất có thể, đặc biệt là phải dễ hiểu.
Phải dễ hiểu. Điều quan trọng phải nhắc lại hai lần.
Mặc dù họ không có phi lý như Atofe, nhưng nếu nổi giận họ sẵn sàng rút kiếm ra. Ngay cả một mỹ nhân cũng vậy.
"Tất nhiên vẫn đang trong giai đoạn tiến hành, nhưng lần này là vấn đề khác. Tôi sẽ chiến đấu với một gã tên là Gisu ..."
"Ồ……"
"Tôi biết mọi người đều bận rộn, nhưng xin hãy để tôi gặp Thần Kiếm-sama."
Nina tỏ vẻ khó chịu.
Chắc chắn rồi, sao có thể để một gã ất ơ như tôi gặp được Kiếm Thần chứ.
"Tôi cũng biết được Kiếm Thần-sama thích mấy món đồ này, cho nên tôi có chuẩn bị ít quà mọn mang qua."
Tuy nhiên, tôi có ‘‘anh chàng’’ cứu cánh rồi.
Thứ mang theo là một thanh kiếm.
Mặc dù nó không phải là Ma Kiếm, nhưng nó là do một nghệ nhân nổi tiếng Querkin chế tác từ 100 năm trước.
Theo lời của Orsted, Kiếm Thần rất thích sưu tập kiếm, và ông ta luôn đi thu thập những thanh kiếm quý hiếm.
Trong số đó, cái này cũng khá hợp mắt đối với Kiếm Thần.
Bởi vì đây là thanh kiếm mà gã đã cố gắng bằng mọi cách để có được khi còn trẻ, nhưng lại không thể.
Chủ nhân của thanh kiếm này đã bị thay thế liên tục trong hơn mười năm qua, và cuối cùng rơi vào tay những quý tộc bậc trung của Vương quốc Asura.
Nhà quý tộc bậc trung đó cả đời này không dùng kiếm. Nếu không có tình huống đặc biệt, thanh kiếm sẽ luôn được đặt trong phòng tiếp khách của nhà quý tộc.
Tôi dùng mối quan hệ với Ariel để đến gặp gỡ họ. Rồi tôi tấm tắc khen Thanh kiếm trang trí ở nơi đó, rồi bảo đem cái này về trang trí ở nhà thì đẹp phải biết. Bằng giác quan nhạy bén, gã quý tộc liền biếu tôi thanh kiếm để giữ mối giao hảo lâu dài.
Rồi giờ hối lộ thanh kiếm này cho Kiếm Thần, thì thương lượng thành công rồi.
"Tôi sẽ hỏi lại, Kiếm Thần mà cậu đang tìm là Gull Farion-sama, phải không?"
"... Hả? Đúng. Đúng vậy."
Còn Kiếm Thần nào khác ngoài Gull Farion hả?
"Vậy thì hiện ngài đang không có ở đây."
"Ồ, vâng ... Ngài ấy hiện đang ở đâu ạ? Khi nào Ngài sẽ trở lại?"
"Tôi không biết. Tôi không nghĩ rằng Ngài ấy sẽ trở lại đâu."
"Ơ-hả?"
Tôi có cảm giác không ổn, rồi nhìn Eris.
Và thấy rằng cô ấy cũng đang bối rối.
"Nói vậy tức là sao?"
Khi Eris hỏi, Nina quay về phía Eris với vẻ mặt nghiêm túc.
Cô hé miệng nửa lời, nhưng lại cau mày, không nói được gì. Dường như có một gì đó không thể diễn tả được chỉ bằng lời nói. Chẳng lẽ hắn đến Vương Đô để chữa bệnh trĩ hay sao mà khó nói thế?
"Kiếm thần Gull Farion ... đã thua."
"... Ai đánh bại hắn?"
" Jino Britts.."*
( Cho những ai đã quên, hãy mở lại Vol 14 Chuyện bên lề)
Eris mở to mắt, tôi nhớ rằng anh ta là một Kiếm Thánh yếu hơn Eris và Nina mà, phải chứ?
Orsted nói rằng anh ấy có vẻ rất tài năng, và sẽ ‘’đơm hoa kết trái’’ tùy thuộc vào hoàn cảnh.
Vậy là. Kể từ đó Jino Britts đã đánh bại Kiếm thần Gull Farion sao ...
"Nói cách khác, Kiếm Thần hiện tại là Jino Britts-sama?"
"Đúng, ngày mà cha…à không, ngày mà Cựu Kiếm Thần Gull Farion bị đánh bại, ông ấy đã rời khỏi đây."
Sau đó, cô không biết ông ấy đang ở đâu. Cô ấy đã nói như vậy.
"..."
Đây quả là một điều khó nói với người ngoài.
Người cha đáng kính của cô ấy đã bị đánh bại bởi những kiếm sĩ còn trẻ hơn cả cô ấy. Điều đó không chỉ thay đổi cán cân quyền lực. Điều đó cũng có nghĩa là cô ấy đã thua những người dưới quyền mình.
"Hắn đã bỏ chạy vì cảm thấy quá nhục nhã."
Eris đột nhiên dằn ra một từ rất nguy hiểm.
Câu này thậm chí khiến tôi cảm thấy sởn gai ốc.
Một giây sau, cảnh Eris và Nina lườm nhau đằng đằng sát khí ... nhưng đó chỉ là tưởng tượng của tôi mà thôi.
Nina vẫn bình thản ngồi đấy.
"Ừ. Tôi cũng nghĩ vậy. Bởi vì Jino thậm chí còn chưa phải người trưởng thành mà."
"... Vậy gã đó không ổn sao?"
"Không phải, bây giờ thì đã khác rồi. Jino tốt hơn bất cứ ai khác. Tôi nghĩ vậy."
Nina nói những lời này, vẻ mặt có chút sợ hãi, nhưng vẫn hiện lên một chút sự khao khát.
Có lẽ Jino thực sự rất mạnh.
Tuy nhiên, điều đó nghĩa là… kế hoạch của chúng tôi đã bị đổ vỡ.
Mặc dù hơi thô lỗ, không phải tốt hơn là từ bỏ việc lấy lòng Gull Farion và liên lạc với Jino Britts sao?
Tuy nhiên, tôi lại chưa hỏi Orsted về tài liệu thông tin của Jino Britts.
Tôi cũng không chuẩn bị quà biếu phù hợp với anh ta, nếu có thể tặng kiếm thì cũng được thôi, tôi có thể đưa cho hắn, nhưng đâu biết hắn có sở thích đặc biệt với kiếm hay không, nên món quà này thực sự không có giá trị để đối lấy mối giao hảo.
Hừm…tôi phải làm gì đây? Bởi vì anh ta ít nhất đã trở thành Kiếm Thần, hắn thậm chí có thể gây hấn với chúng ta, khả năng đàm phán thất bại là rất cao, vì sự an toàn, hiện tại nên rút lui thôi ...
Không, thật hiếm khi đến đây mà.
Tốt hơn hết nên gặp mặt trước rồi tìm hiểu gã muốn cái gì trước. Mặc dù tôi không biết liệu anh ấy có ấn tượng tốt với tôi hay không, nhưng ít nhất tôi cũng có một món quà biếu mà. Ai nhận được quà chả vui, đúng không nào?
"Eris, cô định chiến đấu với Jino à?"
"……Sao tôi phải làm thế?"
"Bây giờ chỉ cần cô đánh bại được Jino, cô có thể trở thành Kiếm Thần."
"Không hứng thú."
Nina thở phào nhẹ nhõm khi Eris đáp lại như thường lệ.
"Ừm ... ra là vậy sao. Tôi biết rồi. Vậy thì tôi yên tâm."
HÌnh như tôi có nghe Orsted nói trước đây.
Trong số những người đã trở thành Kiếm Thần, nhiều người thậm chí không để lại tên tuổi.
Kiếm Thần không phải cha truyền con nối.
Nó ám chỉ người mạnh nhất của Phái Kiếm Thần thôi. Vì vậy, Kiếm thần chỉ cần thua một trận sẽ ngay lập tức mất đi ngôi vị Kiếm thần. Bởi vì trong hầu hết các trường hợp, thất bại đồng nghĩa với cái chết, nên không chỉ địa vị, mà ngay cả mạng sống cũng có thể sẽ ...
Bất kể như thế nào, chỉ cần ta chiến đấu và thu phục được Kiếm thần, ta sẽ trở thành Kiếm Thần.
Hoặc, khi Kiếm Thần thua một môn phái bên ngoài Phái Thần Kiến, người mạnh nhất trong số các đệ tử sẽ trở thành Kiếm Thần.
Và hầu như Kiếm Đế sẽ lên thay Kiếm Thần.
Và có nhiều trường hợp, có nhiều hơn một Kiếm Đế. Và có một số Kiếm Vương có sức mạnh ngang ngửa Kiếm Đế.
Nói thẳng vào vấn đề..
Sự thay thế thế hệ của Kiếm Thần đại diện sẽ gây ra xung đột ở Thánh Địa của Kiếm.
Gull Farion khi đó cũng vậy.
Kiếm Đế và Kiếm Vương, những người có sức mạnh ngang ngửa nhau ở một mức độ nào đó sẽ được thách thức vị Tân Kiếm Thần và cố gắng giành lấy vị trí của đối thủ.
Có những kẻ chỉ được làm Kiếm Thần trong một ngày.
Hiện giờ có lẽ Jino Britts cũng đang phải nhận vô số lời thách đấu.
"Nina, cô chấp nhận chuyện đó sao? Kiếm Thần đó…."
"Tôi ... tôi không thể nghĩ về chuyện đó bây giờ."
Cô ấy đưa tay vuốt ve bụng mình và đồng thời cất lời.
Câu trả lời này nghe thực sự không đơn giản. Chẳng lẽ là do kinh nguyệt ... Không, phụ nữ sờ bụng cũng không nhất định là kinh nguyệt. Không thể khẳng định hấp tấp được.
Có thể đó là táo bón hoặc một cái gì đó.
Tôi liếc nhìn Eris, và cô ấy biểu lộ sự kinh ngạc.
Có lẽ bên kia nói điều gì đó bất ngờ.
"Đúng……"
Eris lộ ra vẻ tiếc nuối, cô ấy trông rất cô đơn.
Tôi không chắc về mối quan hệ giữa hai người họ.
Cô ấy không có nhiều bạn bè cùng trình độ với mình.
Mối quan hệ giữa Eris và Nina trông hoàn toàn khác với mối quan hệ giữa Linear và Brusena.
Vì vậy, tôi không biết Eris nghĩ thế nào về Nina nữa.
Tất cả những gì tôi biết là Nina đứng về phía Jino Britts.
Mặc dù bản thân cô trở thành Kiếm Vương sớm hơn Jino, và cô lớn tuổi hơn so Jino ...
Nhưng dù vậy, cô vẫn chấp nhận hắn là Kiếm Thần.
Hơn nữa, trước khi nghe câu trả lời vừa rồi, cô thậm chí còn lo lắng rằng Eris đến đây để thách đấu giành lấy danh hiệu Kiếm Thần.
Có lẽ Nina đã hạ quyết tâm, nếu đúng như cô ấy nghĩ, cô ấy sẽ cản đường chúng tôi.
Bởi vì, Nina không còn tư thế đứng thẳng đầu gối nữa mà chuyển sang kiểu ngồi quỳ.
"Chúng tôi có thể gửi lời chào tới vị Tân Kiếm Thần được không?"
"Không phải bây giờ. Vì anh ấy quá bận nên không thể đi ra đây được."
"Tôi cũng nghĩ vậy."
Kiếm sĩ từ khắp nơi trên thế giới nên lần lượt tụ tập về vùng đất thánh của kiếm này.
Mặc dù không rõ có bao nhiêu Kiếm Vương với Kiếm Đế đang cố gắng thách đấu Jino nữa.
Ngoài ra, nếu là chúng cùng hợp lực để tấn công Jino… thì một kiếm sỹ như Nina sẽ đón đầu tiên phong trận chiến.
Rốt cuộc, Eris chỉ ngồi nghe thôi.
Tuy nhiên, nếu ta là một người hiểu rõ về Eris, thì việc cô ấy vênh mặt lên rồi đi khiêu chiến Jino không phải là điều không thể.
Nhưng chắc là nhờ có Nina, Eris đã trưởng thành hơn trước.
"Nếu cậu có chuyện muốn hỏi Jino …thì đợi tình hình yên ắng lại một chút rồi quay lại nhé."
"Hiểu rồi ... À, cho tôi hỏi một chuyện, liệu có ai tên là Gisu đã từng đến đây chưa? Đó là một Ma Tộc có khuôn mặt khỉ."
"Ma tộc hả? Tôi không nghĩ một kẻ như thế đã từng ở đây đâu."
"Vậy có ai đó tự xưng là Hitogami xuất hiện trong giấc mơ của cô và đưa ra một lời khuyên không?"
"……????"
Nina nhìn Eris với ánh mắt kiểu ‘‘là sao cơ??’’
Eris cũng nhìn Nina với biểu cảm "tôi cũng không biết’’
Xin lỗi vì đã hỏi một câu hỏi kỳ quặc nhé.
"Nếu không có cũng không sao. Đó là hai kẻ chuyên đi lừa đảo, nếu bọn chúng xuất hiện nhớ cẩn thận nhé."
"Hiểu rồi."
Thánh Địa của kiếm cũng không có gì cả.
Chúng tôi sẽ điều tra sau về nơi ở của Gull Farion sau, thôi thì chào tạm biệt nơi này vậy.
"Vậy thì, công việc của tôi cũng kết thúc rồi ...Eris sẽ làm gì? Cô có muốn đi dạo một vòng không? Cô rất hoài niệm với nơi này, phải chứ?"
"Không."
Nói không cần nghĩ ngợi luôn.
Tuy nhiên, Nina tỏ ra nhẹ nhõm.
Rốt cuộc, võ đường này hiện giờ đang tràn ngập sát khí mạnh mẽ, nếu Eris đi vòng qua đây, thành Trận Địa mất thôi.
Mặc dù Eris cũng đã trưởng thành rồi, nhưng cô ấy sẽ không làm ngơ trước bất kỳ ai đang tìm kiếm rắc rối.
"Vậy thì tôi sẽ đến lần sau. Nina."
"Ừ. Eris. Đợi đến khi tình hình yên ắng hơn vào lần sau nhé."
Cả hai nói với một giọng điệu bình tĩnh, rồi tạm biệt ngắn ngủi.
★★★
Chúng tôi rời khỏi võ đường.
Khi quay trở lại, tôi cũng nghe thấy một âm thanh ồn ào không thể giải thích được bên trong. Jino có có vẻ đang chiến đấu với các đệ tử khác. Hay phe của Jino đang giúp cậu ấy tiên phong trận chiến.
Eris có thể đã nghe thấy tiếng ồn bên đó, đột ngột dừng lại và quay sang đây
Cô khoanh tay và dang chân ở tư thế thông thường, mặt nhìn thẳng với miệng hình へ.
Có chuyện gì vậy? Tôi đã làm điều gì khiến cô ấy không hài lòng sao? Mặc dù nghĩ như vậy, nhưng cô ấy không phải đang nhìn tôi, mà là về hướng võ đường.
"Chuyện gì vậy?"
"Tôi cảm thấy chỗ này đã trở thành một nơi xa lạ đối với tôi rồi."
Eris nói đến đây, khuôn mặt cô ấy mang một nỗi buồn khó tả.
Hiếm khi thấy Eris thể hiện biểu cảm này. Ngay cả khi chứng kiến lãnh thổ Fitoa bị xóa sổ, cô ấy cũng tỏ ra rất vững vàng ...
Không, Eris cũng đã chuẩn bị tâm lý ở một mức độ nhất định vào thời điểm đó.
Giống như tôi hồi đó, với mong muốn trở lại mái nhà thân thuộc, nhưng lại phát hiện ra rằng nơi lẽ ra không nên thay đổi đã thay đổi.
Và cả trường hợp sau khi tốt nghiệp ra trường vài năm, quay lại câu lạc bộ để thể hiện bộ mặt của mình với tư cách là một cựu thành viên CLB. Và nhận thấy rằng bất kể các thành viên, cộng tác viên, bầu không khí và mục tiêu đặt ra trước đó đều đã thay đổi, nơi đó không còn chỗ cho tôi nữa rồi.
Hình như hơi sai sai thì phải. Vì tôi đã từng tham gia CLB nào đâu, toàn kiến thức từ truyện tranh đấy mà.
Tôi vô tình nhìn xung quanh và thấy rằng một người đàn ông đang bước ra khỏi võ đường, tay cầm hai thanh kiếm gỗ.
À, nhìn kỹ lại thì, chả phải là người xúc tuyết ở lối vào sao.
"Eris-san!"
Anh ta ném cây kiếm gỗ về phía Eris. Thanh đao gỗ bay với tốc độ đáng báo động, và Eris trực tiếp chộp lấy nó trong tích tắc.
Có vẻ như anh đến đây để nói ‘‘lời cảm ơn’’ với Eris.
Rốt cuộc hồi xưa cô ấy đã làm gì người ta vậy chứ?
"Đấu tập với tôi!! Có phiền cô không?"
Cứ tưởng là anh ta có mối thù hằn gì với Eris chứ.
"Được. Lên đi."
Eris cũng có phong cách của mình và ngay lập tức đáp lại.
Tôi tự nhiên lui ra chỗ cách họ vài bước, xem kết quả trận chiến.
Cần phải nói rằng cuộc nói chuyện giữa hai người không chỉ rất ngắn, mà tiến độ diễn ra còn quá nhanh để theo kịp.
「……」
Eris và Môn Sinh đang cầm kiếm gỗ đối đầu với nhau. Eris ở bậc trên, và môn sinh bậc giữa thôi, tôi chỉ có thể cầu nguyện rằng Eris sẽ không đi quá xa ...
Khoảnh khắc tiếp theo khi ý nghĩ này lóe lên thì…
"Keng!"
Một âm thanh sắc bén vang lên, đồng thời bóng dáng của người Môn Sinh cũng run lên cầm cập. Gần như cùng lúc, Eris cũng lắc người.
Sau khi hoàn hồn, Môn Sinh đã quỳ trên nền đất, thanh kiếm gỗ như nhảy múa trên không. Hơi thở màu trắng thở ra từ vị trí đứng của Môn Sinh vừa rồi đột nhiên biến mất, trong tích tắc thanh kiếm gỗ rơi xuống bãi tuyết.
May mắn thay, vì để đôi mắt mở to, tôi đã có thể theo kịp chuyển động của họ.
Người Môn Sinh vừa rồi sử dụng Quang Thái Đao, và Eris đã phản công. Thế trận tấn công và phòng thủ chỉ trong nháy mắt.
... Có nghĩa là người anh trai trẻ tuổi xúc tuyết ở lối vào đã bị đánh trúng thanh kiếm rồi gãy làm đôi, thật quá kinh khủng.
Tôi vẫn ổn sao? Đầu tôi vẫn còn nguyên trên cổ chứ? Quả đấy mà đứng ở phía hàng lang đằng kia là bay đầu rồi chứ chẳng chơi, hay đây chỉ là một giấc mơ ở dưới hoàng tuyền?
"Vào cú chém cuối, lực bám bên tay trái của ngươi quá yếu."
"Dạ?"
"Đó là lý do tại sao thanh kiếm sẽ bị thổi bay."
"... Vâng! Cảm ơn vì lời khuyên của cô ạ!"
Sau khi Môn Sinh nói điều này, hắn quỳ một gối và cúi đầu để cảm ơn Eris.
"Hứ."
Eris vứt thanh kiếm gỗ và đi về phía tôi.
"……Nhìn gì?"
Thấy tôi đang chăm chú nhìn mặt mình, cô ấy đột nhiên bĩu môi và lườm tôi.
"Không. Không có gì hết ạ."
Vẻ mặt của Eris trông thoải mái hơn trước.
Vẻ mặt của cô ấy kiểu như là [ Đúng thế, nơi này phải như thế mới đúng.]
"Mặc dù bây giờ có vẻ hơi hỗn loạn, nhưng khi cơn bão này qua đi, nó nhất định sẽ trở lại trạng thái ban đầu."
"Thế nào cũng được, không quan trọng."
Mặc dù Eris đã nói như vậy, nhưng vẻ mặt của cô ấy có chút nhẹ nhõm, tôi không thể bỏ qua biểu cảm này được.
Chúng tôi sẽ đến đây vào lần sau. Nếu có thể sống sót trong trận chiến với Gisu, hãy quay lại đây vào lúc đó.
Như vậy, chuyến viếng thăm Thánh Địa của Kiếm đã kết thúc.
Thành thật mà nói, chuyến đi này chả có tác dụng gì ... Mà kệ đi, đôi khi nhiều chuyện sẽ có kết cục như vậy mà.
---------------------------------------
Câu chuyện liên kết: Đọc ngay ( kể về cuộc gặp gỡ của Gull Farion với GIsu sau khi bị Jino bón hành )
Nhận xét (0)