Light Novel Mushoku tensei: Chương 235.3 - Thị trấn Artier của Thiên Đại Lục
Baca Light Novel Mushoku tensei: Chương 235.3 - Thị trấn Artier của Thiên Đại Lục
Baca Komik Light Novel Mushoku tensei: Chương 235.3 - Thị trấn Artier của Thiên Đại Lục bahasa Indonesia lengkap dan baru di MSKManga. Kami menyediakan Komik, Manhua, Manhwa, dan Novel yang dapat kalian baca online gratis.
Read Light Novel Mushoku tensei: Chương 235.3 - Thị trấn Artier của Thiên Đại Lục
★Góc nhìn của Rudeus ★
Lục Địa Thiên.
Sau khi bước ra khỏi chiếc hộp. trải dài trước tầm mắt chúng tôi là vùng đồng bằng rộng lớn
Có lẽ vì không khí quá lạnh lẽo hoặc thiếu dưỡng khí, ở đây thậm chí không có nổi một bóng cây mọc lên, mặt đất thì phủ đầy cỏ dại và rêu phong.
Với cái độ cao ba nghìn thước so với mực nước biển. Đến nỗi mỗi lần hít thở lại tỏa ra hơi nước trắng xóa.
May mắn thay, nơi đây không có tuyết rơi, và địa hình thật êm dịu và bằng phẳng. Lên đến đây cũng không tốn nhiều công sức cho lắm.
Có vẻ như chúng ta đã đến được Artier trong vòng chưa đầy một ngày
Để mà nói thì ánh trăng sáng vằng vặc, phải chăng vì chúng tôi đã đến quá gần với bầu trời rồi, chỉ cần vung tầm mắt ra xa là có thể nhìn thấy vô vàn vì sao đang chiếu rọi xuống.
Ban đêm có rất nhiều Ma Thú đi lang thang, không cẩn thận còn dễ lạc đường nữa
Đêm nay phải cắm trại ở đây thôi
Chúng tôi quyết định thịt những con dê đã săn được vào buổi trưa.
Bắt lửa và đun nước dùng bằng Thổ Ma Pháp, rồi thả từng miếng xương dê vào nồi để nấu canh.
Sau khi nước sôi sùng sục, chúng tôi thả thịt vào và nêm nếm gia vị vừa ăn, vậy là hoàn thành món Súp Dê rồi.
Phương pháp làm thịt Ma Thú này đã được Gisu chỉ dạy tôi trước đây. Nhưng bây giờ chúng tôi lại là kẻ thù của nhau, đúng là cuộc đời không ai đoán trước được điêu gì.
Vì những làn sương đêm len lỏi vào từng thớ da, khiến cho cơ thể trở nên tái xanh vì lạnh, chúng tôi đành phải dựa vào nhau để ngủ sau khi chuyển cái Hộp lên trên đất liền.
Mặc dù xung quanh không có cây cối để làm củi đốt, nhưng tôi đã mang theo củi từ bên dưới để đề phòng, Tôi chuyển một đốm lửa nhỏ và trong hộp rồi xây thêm một ốm khói lớn trên đỉnh. Căn phòng dần dần ấm lên từng chút khiến chúng tôi ngủ thiếp đi
Thanh niên trẻ bọn tôi đã quen với việc đi du ngoạn đây đó rồi, có hơi lạnh một chút thì cũng không sao cả, nhưng cơ thể hiện giờ của Sylphy và Sieg thì cần phải để ý kỹ hơn. Mặc dù má của nhóc Sieh đỏ bừng nhưng thằng bé không những không bị sốt mà còn tràn đầy năng lượng là đằng khác.
Orsted đã nói đúng, cơ thể nó đúng là khỏe như vâm vậy
Nhưng mà trẻ con vẫn chỉ là trẻ con mà thôi. Tôi không thể lơ đãng được.
Dù chiếc hộp có vững chắc đến đâu đi chăng nữa ,nhưng nếu có một con Ma Thú to xác như lợn lòi đột nhiên lên cơn lao tới húc cho một cái bay cả cái hộp xuống vách núi thì toi cả lũ.
Vì vậy, chúng tôi sẽ thay ca để gác đêm, và ba người còn lại sẽ ngủ cùng nhau, tất nhiên là Nhóc Sieg không có ca trực rồi
Do ngủ với tận ba cô gái xinh đẹp, ngoại trừ Sieg ra, nên tôi đang rất muốn manh động, nhưng bản thân sẽ cố kiềm chế để giữ hòa khí gia đình
Sieg à, tin tưởng vào papa đi nào, con không cần phải lo mình sẽ có thêm em gái hay em trai vào thời điểm này đâu
★★★
Ngày hôm sau, chúng tôi lại tiếp tục di chuyển.
Thị trấn Artier nằm về phía đông bắc Lục Địa nhìn từ góc mà chỗ chúng tôi đang đứng
Nếu ta nhìn từ đây đến hướng của Artier là cả vùng đồng bằng mênh mông xa tít tắt, không có một cái biển chỉ dẫn nào luôn
Thoạt nhìn thì chúng ta sẽ nghĩ vậy, nhưng thực ra là có đó.
Ngày xửa ngày xưa , có một vị anh hùng đến vùng đất này và rồi vượt qua Lục Địa Thiên. Trong Chiến DỊch Laplace, hắn ta đã leo lên Lục Địa Thiên từ Ma Đại Lục, và lấy được Bí Thuật được cất giấu nơi đây, góp công lớn vào chiến thắng của cuộc đại chiến.
Để ngăn chặn tham vọng sục sôi, hắn đã để lại một tấm biển chỉ ra nơi mà hắn lấy được Bí Thuật.
... Và vị Anh Hùng vĩ đại đó chính là Pergius.
Nếu thử nhìn kỹ hơn, ta có thể thấy biển báo chỉ đường là một cái cột.
Hình như nó được làm bằng Ma thuật hệ Thổ, và chiều cao khoảng một mét rưỡi. Độ dày thì vừa đủ để ôm trọn bằng lòng bàn tay. Có lẽ do phần trên đã xuống cấp, trông chúng thật tả tơi.
Cuốn sách "Truyền thuyết về Perchius" có ghi chép lại thứ này
Có thể nói, đây là tấm biển chỉ đường mà chỉ những người đã từng đọc cuốn sách đó mới hiểu được. Quả đúng là thứ thách của Pergius mà, không biết có gợi ý nào nằm trong cuốn sác-.... Chắc không có đâu, bởi vì cuốn sách này đâu phải của Pergius viết ra
Xung quanh vài mét nữa cũng có vài cây cột kiểu này, chỉ cần đi loanh quanh đây một lúc là thấy vài chục cây chứ ít. Tiếp theo, chúng ta chỉ cần làm theo chỉ định của nó rồi đi theo hướng đó thôi, thế là tới được thị trấn rồi.
Đã vài giờ trôi qua từ khi chúng tôi bắt đầu di chuyển.
Có lẽ vì là vùng đồng bằng, không phải xa lộ, nên lũ Ma thú nhởn nhơ lượn lờ xung quanh đây rất nhiều
Có ba chủng Ma Thú tập trung quanh vùng này
Loài dê có cánh "Điểu Linh Dương" bay ở độ cao tầm 2000 mét. Ma Thú ‘’Chồn Thiên Không’’ thì có chiều cao khoảng 4 mét rưỡi, và loài chim ăn thịt khổng lồ "Cuồng Điểu" phi nước đại bằng hai chân.
Có lẽ vì thời tiết giá lạnh quanh năm nên lũ Ma Thú lưỡng cư và côn trùng rất chi là hiếm.
Xét về sức mạnh tổng thể của mấy con quái, nó phải ngang bằng với phần rìa phía bắc của Lục địa Trung tâm.
Không yếu đuối như Lũ sinh vật của Vương Đô Asura và Thánh Quốc Millis, nhưng cũng không đủ mạnh bằng Lũ Quái Vật ở Ma Đại Lục và Lục địa Begaritto
Lũ Điểu Linh Dương thì hay tụ tập thành một bầy. Chồn Thiên Không và Cuồng Điểu thì hay kiếm ăn đơn lẻ, nhiều nhất thì cũng chỉ 2,3 con đi với nhau.
Nếu phân loại lũ Ma Thú theo mức độ nguy hiểm, thì Điểu Linh Dương là cấp D, Chồn Thiên Không và Cuồng Điểu là cấp C.
Tuy nhiên, lũ đó luôn luôn hoạt động trên bầu trời, nếu xuất hiện ở Lục địa trung tâm thì có thể mức độ nguy hiểm của chúng sẽ tăng lên một bậc. Suy cho cùng, tiềm thức của con người hay có xu hướng sợ hãi những sinh vật ngoài tầm với
Tất nhiên là lũ Ma Thú ở cấp độ đó chỉ là muỗi đối với chúng tôi
Con dê có cánh sẽ bị Eris tiên phong cho một nhát là ngã lăn quay, còn Roxy sẽ sử dụng Ma Thuật Trung Cấp để dồn chúng vào đường cùng, chưa kể đến Sieg và Sylphy, chả cần đến lượt tôi phải ra tay luôn. Bọn họ thật sự đáng tin cậy
Tất nhiên, sẽ có lũ Ma thú mạnh mẽ hơn nhiều ở vùng Thiên Đại Lục này.
Mặc dù tôi không nghĩ mình cần phải tới những khu vực nguy hiểm đó để làm gì, nhưng sẽ có lũ Ma thú mạnh mẽ hơn trú ngụ trong Đại Lâm, hay trong Mê cung, Núi Sâu,…
Đặc biệt phải kể đến là mê cung "Địa Ngục" của Lục Địa Thiên, không chỉ có đông đảo quái vật sinh sống, mà mức độ hung tợn của chúng cũng thuộc hàng top thế giới, ở vực sâu nhất trong mê cung dường như có một con Ma thú cực kỳ tà ma. Hơn nữa, có vẻ còn có một Chủng Slime Ác độc tên là Vita đang định cư nơi sâu nhất hang động. nhắc đến lũ Slime, thì phải kể đến Ma Vương trú ngụ nơi đó. Tuy nhiên, chủ tịch Orsted bảo Chủng Vita còn nguy hiểm hơn hắn nhiều.
Nhân tiện, tôi thậm chí còn không nói cho Eris biết thông tin này. Vì chắc chắn cô ấy sẽ rất háo hức muốn xông pha cho mà xem.
Không, không, mình không được nghĩ xấu như vậy, Eris đã trưởng thành rồi. Ngày xưa thì còn là một tiểu thư ngang ngược và ích kỷ, nhưng hiện giờ cô ấy đã thông minh và lý trí hơn rất nhiều.
Ngay cả khi cổ muốn đi thì cổ cũng không mở lời đâ-….
"Nhắc mới nhớ, có một mê cung tên là" Địa ngục "ở Lục địa Thiên phải chứ?
"Vâng. Mình nghe nói rằng đó là một nơi cực kỳ nguy hiểm. Là một trong ba mê cung lớn nhất thế giới."
"Ta muốn đi xem!!!"
"Chà, xem nào, nếu với tổ đội hiện tại thì ít nhất chúng ta sẽ tới được tầng đáy đấy. Nhưng Rudy không thích mê cung lắm, với lại Paul-san cũng đã hy sinh trong mê cung nên ..."
"……Ta hiểu rồi."
Eris và Roxy đang vui vẻ trò chuyện ... vừa rồi chỉ là một cuộc trò chuyện phiếm thôi nên là nó không được tính nhé.
Hơn nữa, Roxy cũng đã khéo léo ngăn cô ấy lại rồi.
"Sylphy thì sao?"
"Dạ?"
Sylphy đang dỗ Sieg,thằng bé mà tôi đang cõng trên lưng, thì bất ngờ bị đặt câu hỏi.
"Cậu không quan tâm đến việc khám phá mê cung hay là những thứ tương tự nhỉ?"
"... Dạ...Mình không để tâm cho lắm. Hơn nữa, đối với mình thì giờ đây lũ trẻ quan trọng hơn nhiều."
Sylphy đưa tay ra và xoa đầu Sieg trong khi nói vậy.
Giọng điệu cô ấy thật thoải mái. Có lẽ trạng thái tinh thần của cổ đã bắt đầu hồi phục đôi chút rồi.
Không, nghĩ lạc quan thế cũng không tốt.
Nếu chỉ biết quan sát từ ngữ điệu và màu da của cô ấy thôi thì chưa đủ. Quan trọng là sự tin tưởng kia, phải khiến cô ấy dựa dẫm và tin tưởng vào tôi hơn.
Khi Paul xâm hại Lilia, khiến cô ấy có thai và ngoại tình, Paul đã phải mất một thời gian dài để khôi phục lại lòng tin từ Zenith. Trước đây, tôi không hiểu tại sao Zenith lại tức giận lâu như vậy, tại sao bà lại không muốn tha thứ cho ổng.
Và đến tận bây giờ, tôi có thể hiểu được phần nào.
Đó là vì Paul luôn chỉ tỏ thái độ hời hợt với Zenith để lấy lòng cô.
Nói cách khác, điều tôi nên làm bây giờ không phải chỉ là quan sát khuôn mặt của Sylphy.
Mà phải làm tất cả những gì có thể để khôi phục lại lòng tin của cô ấy đối với tôi. Việc này không thể hoàn thành trong một sớm một chiều được, Trong quãng thời gian này, tôi cũng phải thể hiện sự thật rằng tôi yêu Sylphy rất nhiều, và tất nhiên, cả thằng bé nữa.
Nhưng cụ thể là làm gì thì tôi… vẫn chưa biết
Dù thế nào đi nữa thì tôi vẫn phải chủ động bày tỏ thành ý của mình
Vừa nghĩ vậy, bản thân vừa mím chặt môi, trong khi tiếp tục cuộc hành trình.
★★★
Chúng tôi đã tìm thấy thị trấn Artier.
"Đó là Artier sao?"
"Biết nói thế nào nhỉ… Nhìn nơi đây thật hoang sơ."
Như Roxy đã nói, những gì chúng ta nhìn thấy là một cánh đồng chập chùng những ngôi nhà được dựng từ đá và xương, cũng như những hàng rào thấp bao quanh những tòa nhà này.
Ở đây không có tường thành, đối với những thị trấn khác trên thế giới này thì phải gọi là hiếm thấy. Lý do là vì lũ Ma thú bay trên không, bức tường có hay không thì cũng chả có tác dụng gì
Nói thế thì tức là không có cách nào để phòng thủ thị trấn khỏi lũ Ma Thú cả sao?
Tôi suy luận theo hướng đó rồi đến kế gần hàng rào, Đột nhiên, tôi cảm thấy thị trấn như được bao phủ bởi lớp màng mỏng
Nói thế nào cho dễ hiểu nhỉ, cảm giác như đang nhìn thành phố qua tấm kính vậy.
"Đây là một tấm Kết Giới nhỉ... Lớn khiếp..."
Sau khi nghe Roxy nói dứt câu, tôi mới hiểu thị trấn này đã ‘’phòng thủ’’ thế nào…
Đúng vậy, không thể không có biện pháp phòng ngự được, thế thì vô lý quá.
"Cư dân ở đây sẽ cho chúng ta vào chứ?"
"Anh cũng không biết. Chủ tịch Orsted không nhắc gì đến chuyện này cả ..."
Tôi trả lời câu hỏi của Sylphy, trong khi vừa từ từ tiến đến gần kết giới.
Ít người tôi quen biết thuộc Thiên Tộc lắm
Tôi cũng chưa từng thấy Thiên Tộc ở các lục địa khác bao giờ, và tôi không biết tính cách của họ ra sao. Chả biết có hoà hợp nổi với họ không nữa
Người của Thiên Tộc tôi tiếp xúc nhiều nhất chính là Shivaril, có lẽ bởi vì thái độ của Shivaril đối với tôi không được thân thiện cho lắm, nên Thiên Tộc đã tạo cho tôi ấn tượng rằng họ rất nghiêm túc. Phải nói rằng, cô ả đối xử với Zanoba hoặc Pergius với một thái độ rất nhẹ nhàng, sao họ lại được đối xử thiên vị vậy nhỉ?
Đó không phải là bản chất mà thần linh tạo ra, mà đó là tính cách của chính Shivaril.
Dù sao, vì Orsted không nhắc đến cư dân ở đây nhiều, nên có lẽ sẽ không có bất kỳ nguy hiểm gì đáng lo ngại. Kiểu như bị phục kích chẳng hạn
Vì vậy, tôi tiến đến chỗ cạnh mép, nơi hàng rào đã được dựng lên.
Khi nói đến các loại Kết giới của thế giới này, hầu hết chúng được kéo rộng ra một khoảng nhất định rồi sau đó bao phủ lại vật đó. Nhưng có thể kết giới của Lục Địa Thiên hoàn toàn khác. Rất có thể ngay khi vừa chạm tay vào kết giới, sẽ bị điện giật đến chết đi sống lại…..
"Gì mà cứng thấy mồ… Không biết có chém đứt được không nữa..."
Eris đập liên hồi vào mặt kết giới.
"Chờ đã Eris ơi, Đừng tự tiện chạm vào thứ đó chứ!! Nếu có tĩnh điện trên đó thì sao!"
"Hả? Ta... Ta hiểu rồi..."
Eris trở nên run rẩy sau khi biết mình vừa lơ đãng
Nguy hiểm quá. Mấy thứ nhìn lạ lạ ở nơi thế này tốt nhất là nên đề phòng
"Vậy chúng ta phải làm gì bây giờ?"
"……Làm gì hả, để anh nghĩ đã..."
Nơi này cần gì để được phép thông hành qua Kết giới nhỉ?
Nhìn ngó xung quanh cả trong lẫn ngoài kết giới, chỉ có thể nhìn thấy khu đất nông nghiệp rộng lớn.
…… Có nghĩa là Thiên tộc cũng biết làm nông hả? Ôi, mình đúng là thiển cận mà, dù họ có thêm đôi cánh đi chăng nữa, nhưng về cơ bản, họ vẫn chỉ là người bình thường mà thôi.
Ngay cả những chủng tộc sống tách biệt trong Ma đại Lục và nói chuyện bằng thần giao cách cảm cũng có trang trại chăn nuôi mà.
Để con người có thể sinh tồn, Nông nghiệp là thứ không thể thiếu
Không đề cập đến vấn đề này nữa, phải làm sao để vào được đây?
Thông thường tôi sẽ đi quanh hàng rào và tìm một nơi giống như lối vào, tuy nhiên không có cái này như vậy cả, Không có dấu vết, dấu hiệu di chuyển để tạo nên một con đường hằn trên đồng cỏ,…. Không có bất kỳ một lối vào nào cả
Chả lẽ lối vào là ở trên không trung sao??
Không có phương tiện gì để bay cả… tốt hơn hết là phải phá bỏ kết giới ở đây.
Tất nhiên, tôi dự định sẽ sửa nó sau. Dù sao nó sẽ không khởi động cạm bẫy trừ khi tôi bước vào trong mà
"Được, vậy thì hãy phá vỡ nó đi!"
"Để ta làm cho!!"
"Không, để anh sử dụng Nham Pháo Đạn ..."
"Mà nè……"
Sau khi tôi nghe thấy giọng nói của Roxy phía sau, và thấy cổ đang hướng ánh mắt về phía kết giới.
"Ai đó đang đến."
Khi nhìn xung quanh, tôi thấy rằng có một vật thể giống như con chim bay tới từ bên trong thị trấn
Dù nhìn từ xa nhưng có thể thấy vật thể có kích thước khá lớn.
Nó có kích thước tương đương với… một con người ... không phải giống, mà đó chính là con người
Đúng, là một con người mang đôi cánh bạc. Đó là Thiên tộc.
"Có phải là Eris gõ gõ vào kết giới nên đã kích hoạt cơ chế báo động gì rồi không?"
Sylphy lo lắng. Có lẽ đúng là vậy.
Với cơ chế này, thì nhũng con quái vật xuất hiện xung quanh thị trấn, sẽ bị phát giác ra ngay mỗi khi chúng lại gần kết giới.
Không quan trọng, cho dù họ là người như thế nào thì ấn tượng đầu tiên vô cùng quan trọng
Đã đến lúc để mọi người được trông thấy kỹ năng ngoại giao của Trụ Cột trong gia đình rồi.
"..."
Thiên tộc đáp xuống trước mặt chúng tôi mà không nói một lời nào, giang rộng đôi cánh của mình.
Có ba người tất cả. Họ đang mặc áo choàng lông chim ... thấp thoáng sau tấm áo là cây thương sắc ngọn. Ngoại trừ tộc người Superd, hiếm khi thấy có ai dùng thương để chiến đấu lắm.
Khi nhìn thấy chúng tôi, họ bày ra một vẻ mặt khó hiểu
Bởi vì hiếm lắm khi thấy Nhân Tộc leo lên được cái vách đá này mà.
Ngược lại, tôi nở nụ cười thật tươi tắn. Cái cho người ta thấy một Rudeus thân thiện và lịch lãm nào.
"À nô, xin thất lễ ạ, tên tôi là Rudius Greyratt. Thực ra, Pergius-sama có bảo tôi đến đây để làm lễ rửa tội cho thằng con kháu khỉnh. Mọi người có biết Pergius-sama không ạ?"
"—— ••• ——"
Khi tôi nói chuyện với họ bằng Ngôn Ngữ Nhân Tộc, bên kia đáp lại bằng một thứ ngôn ngữ kỳ lạ
Roxy và tôi thắc mắc nhìn nhau, sau đó quay sang nhìn cả hai người kia nữa.
"Đó là Thiên Thần Ngữ. Tính sao bây giờ?"
Thế là chúng tôi đã biết rằng ngôn ngữ chung ở đây là Thiên Thần Ngữ
Thật đáng tiếc thay, đó là ngôn ngữ tôi không hiểu...
Ồ, nếu là tôi trước đây, chắc chắn bản thân sẽ lo lắng lắm
Tuy nhiên, hiện giờ tôi là thuộc hạ của Orsted, chỉ mức độ này thôi thì đều có trong dự tính của Sếp cả rồi
"Không thành vấn đề.."
Tôi sẽ tiếp tục nói chuyện bằng Ngôn ngữ của Nhân Tộc như là một loại phép xã giao.
Ngay cả khi bất đồng ngôn ngữ, hãy bày tỏ thái độ với đối phương cho rằng ta chỉ muốn nói chuyện.
Ngay cả khi chỉ dựa vào cử chỉ lời nói, bọn họ sẽ tự nhận thức được rằng chúng tôi không có ý định thù địch
"E hèm."
Tôi hắng giọng.
Mặc dù điều đó đã được dự tính từ trước, nhưng tôi lại không nhiều có thời gian để học Thiên Thần Ngữ.
Vì vậy tôi đã chuẩn bị giấy nhớ từ trước rồi. Tôi lấy tập giấy ra và đưa cho họ xem
Trên đây là bản dịch hoàn chỉnh những gì tôi định nói bằng Thiên Thần Ngữ và được viết thành văn bản.
Giờ chỉ hy vọng bọn họ không bị mù chữ thôi…
"——!"
Tộc Thiên Thần phản ứng dữ dội khi nhìn thấy những gì được viết trên đó
Họ liền nhổ cọc trước hàng rào rồi dang tay giang cánh chào đón chúng tôi
Bằng cách đó, chúng tôi đã đến thị trấn Artier của Lục Địa Thiên
★★★
Thị trấn Artier hoang sơ hơn cả mong đợi.
Những ngôi nhà bằng xương, đá, đất và rơm rạ.
Hầu hết các tòa nhà là tòa nhà ba hoặc bốn tầng. Và chả có căn nào có cầu thanh để dẫn lên tầng triệt, chắc vì biết bay nên không cần chúng nữa.
Những cư dân của Thiên Đại Lục, đang mặc những chiếc áo khoác ngoài giống như bộ lông vũ của các loài chim khi đi làm nông
Sự khác biệt duy nhất với con người bình thường là họ có thể dễ dàng di chuyển trên không trung
Ngay khi chúng tôi vừa bước vào thị trấn, bọn họ đã tò mò quan sát chúng tôi.
Vẻ bề ngoại thì nó cũng giống như những vùng nông thôn hẻo lánh có thể nhìn thấy ở khắp mọi nơi.
Gần giống như làng Buena.
Ban đầu tôi đã tưởng tượng ra nơi này mang một bầu không khí La Mã hơn cơ, hoặc kiểu dạng như thiên đường hay thiên thần trong thần thoại Hy Lạp. Vâng, Thiên Đại Lục chỉ là tộc với những con người có cánh và thị trấn Artier là một vùng quê nghèo đơn sơ bình thường mà thôi.
Không có chỗ tá túc, không ai nói tiếng người.
Ít nhất có một từ mà chúng tôi có thể giao tiếp được
Đó là từ "Pergius". Có lẽ vì Pergius đối xử rất tốt với bọn họ nên chúng tôi được chào đón nồng nhiệt.
Người bên kia đưa chúng tôi đến điểm hẹn, một lúc sau thì đồ ăn được dọn ra, có một ông già với nụ cười trên mặt trông có vẻ giống giống trưởng làng bày rượu thịt ra thiết đãi chúng tôi.
Nói ra thì hơi khó tin, có vẻ người dân nơi đây muốn chạm vào chân Sieg
Mặc dù lúc đầu họ đã hơi rụt rè ái ngại, nhưng trưởng làng đã chạm vào Sieg đầu tiên, và sau đó một số dân làng cũng làm theo y như vậy và bọn tôi cũng không phải là không cho phép chuyện này
Sieg là một thằng bé nhận được sự ‘’thử thách’’ của Pergius, và có lẽ họ nghĩ rằng làm như vậy sẽ mang lại điều may mắn hay sao ấy.
Mặc dù nói chung thì kiểu cư xử này hơi đáng sợ, nhưng tôi không cảm thấy có ác ý gì, nên vui lòng đón nhận sự thiết đãi rồi ngủ thiếp đi
Vào buổi tối hôm đó, sau khi dỗ Sieg ngủ say, tôi đã nói chuyện một chút với Sylphy
"Nơi này…thật may là khá bình thường."
"Vâng. Bởi vì đây được gọi là Lục Địa Thiên, nên em tưởng phải có bí mật gì đáng sợ lắm, nhưng những người sống ở đây đều rất ôn hòa và hiền lành. Ngoại trừ một điểm là biết bay thôi."
‘’…’’
"Em hầu như không rời Lục Địa Trung Tâm để ra bên ngoài. Những Nơi khác có bình thường như nơi đây không ạ?"
Sau khi cô ấy nói điều này, tôi nhận ra cổ không được đi đây đi đó nhiều
Nằm ở cực Tây Bắc của vùng Bedoya. Mặc dù những người sống trong khu vực đó khác nhau về hình dạng, diện mạo và cách bố trí căn nhà của họ, nhưng về cơ bản là giống nhau
"Chà, họ cũng bình thường thôi. Mặc dù, tùy theo từng khu vực mà phong tục tập quán khác nhau..."
"Như ta có thể thấy, tư tưởng giữa người dân vùng đất Ranoa với Asura cũng khác biệt mà ..."
Sau khi nghe tôi nói xong, Sylphy chỉ im lặng gật đầu
Dường như cô ấy đang chìm đắm trong những suy nghĩ của riêng mình, với một biểu cảm phức tạp. Nhưng đó không phải là cám xúc chán nản như hồi đó.
"Chuyện gì vậy?"
"Không có ai ở đây nhìn Sieg với con mắt dị nghị cả."
"Ồ, tất nhiên rồi."
Họ không tham gia Chiến DỊch Laplace.
Lục địa Thiên bởi vì lợi thế địa lý của nó, nên bọn họ là chủng tộc duy nhất đã thoát khỏi sự xâm lược của Laplace.
Tất nhiên, họ cũng không sợ tộc Supards. Vì vậy, nhóm binh lính cầm giáo trong làng không phản ứng gay gắt với màu tóc của Sylphy và Sieg.
Theo như Orsted đã nói, thậm chí trước đó ... trong cuộc chiến tranh Nhân-Ma lần thứ hai cách đây hơn 4.000 năm về trước, họ dường như rất có ác cảm với Ma Tộc. Nhưng mà, đã hơn bốn ngàn năm trôi qua rồi, cho dù là chủng tộc nào đi nữa, tư tưởng sẽ dần dần thay đổi theo từng thế hệ, cảm giác chán ghét này cũng sẽ trở nên yếu ớt hơn.
... Không, cũng có thể là sau khi nghe thấy cụm từ ‘’Pergius’’ họ mới không có thái độ kinh tởm với chúng tôi
"Sẽ thật tuyệt nếu mọi người ai cũng suy nghĩ như người dân Thiên Tộc nhỉ ..."
Sau khi Sylphy dứt lời, khuôn mặt cổ miễn cưỡng nở một nụ cười.
Nhận xét (0)