Light Novel Mushoku tensei: Chương 233 - Trận chiến khốc liệt với Ma Vương Atofe.
Bookmark

Light Novel Mushoku tensei: Chương 233 - Trận chiến khốc liệt với Ma Vương Atofe.

Baca Light Novel Mushoku tensei: Chương 233 - Trận chiến khốc liệt với Ma Vương Atofe.

Baca Komik Light Novel Mushoku tensei: Chương 233 - Trận chiến khốc liệt với Ma Vương Atofe. bahasa Indonesia lengkap dan baru di MSKManga. Kami menyediakan Komik, Manhua, Manhwa, dan Novel yang dapat kalian baca online gratis.

Read Light Novel Mushoku tensei: Chương 233 - Trận chiến khốc liệt với Ma Vương Atofe.

Trận chiến với Atofe đã bắt đầu.

“Ta là Ma Vương Bất tử Atoferatofe Ryback!

Danh hiệu anh hùng sẽ được phong tặng cho ngươi nếu có thể đánh bại ta

Còn nếu ngươi bại trận, ta sẽ biến nhà ngươi thành con rối và vắt kiệt cho đến hơi thở cuối cùng! ”

Một luồng sát khí mãnh liệt bao trùm Atofe.

Hơn nữa, người chống lại mụ là hình tượng của một anh hùng.

Chính là "Kiếm Vương Eris Greyrat!"

Eris cầm trên tay một trong bảy thanh kiếm của Thần Kiếm『Long Phụng Nhã Kiếm』và đối đầu với Atofe.

"Ồ, Phái Kiếm thần à!"

Mụ phấn khích tuốt vỏ kiếm của mình trong khi không rời mắt khỏi Eris.

“Ta nói trước cho người biết, Quang Chi Thái Đao không có tác dụng đối với ta đâu.”

“……”

Eris không bị kích động bởi những lời lẽ của Atofe.

Ngay cả cô ấy cũng biết rõ điều đó.

Cô ấy đã nghe Truyền thuyết về Ma vương Bất tử.

Ma Vương Atofe không bao giờ có thể bị đánh bại.

Kể cả với bất kỳ kỹ thuật nào

Thanh kiếm nào cũng thật nhàm chán và chậm chạp khi đối mặt với mụ.

Mụ không thể chết.

Cho dù có hứng chịu bao nhiêu đòn tấn công, cho dù có phải nhận bao nhiêu vết thương chí mạng, mụ cũng sẽ không bao giờ tử trận.

Mụ sẽ lại đứng dậy dù cho phải nhận bất kỳ loại đòn tấn công nào.

Và sau đó kẻ giành được chiến thắng cuối cùng…

Tất nhiên là Ma vương Bất tử Atofe rồi.

Chỉ có ít hơn 10 cựu chiến binh, bao gồm một trong những Sát Ma của Tam anh hùng, những người có thể chống lại mụ trong cuộc Đại chiến Laplace.

Được coi là biểu tượng của sự khiếp sợ, kẻ duy nhất được cho là đã đánh bại mụ là Bắc Thần Kalmann.

Eris đang có một cái nhìn sắc bén.

Cô ấy nghĩ rằng 'Liệu có thể đánh bại Ma vương đó bằng sức mạnh của mình không?'

Câu trả lời là không.

Điều đó là bất khả thi với chỉ một người.

Đúng là cổ sẽ nhận được sự tôn kính khi thách thức một sinh vật huyền thoại thế này, nhưng cô ấy lại không nắm giữ bất kỳ kỹ thuật có khả năng đánh bại Atofe.

“……”

"Này, nói gì đó đi."

Eris không nói câu nào

“Chà, trước đây cũng có một kẻ như ngươi đã tập trung dồn tất cả nơ ron thần kinh và tung ra một đòn cực kỳ mạnh …….”

“…….”

“Fufu, ta nhớ chuyện này vì ta có trí nhớ khá tốt đấy.

Mặc dù đòn đó không bao giờ chạm được vào ta rồi sau đó ta đã đập hắn một trận nhừ tử’’

Atofe đang hồi tưởng lại quãng thời gian đó

Mụ trừng mắt nhìn Eris trong khi nở nụ cười nham hiểm

"Ngươi định thế nào đây? Eris Greyrat.

Đó là một canh bạc đánh cược cả mạng sống đó

Người sẽ cho chúng thấy mình gục ngã thảm hại... Hay sẽ hết mình vì danh vọng?’’

“……..”

“Cổ ta ngay đây này. Nếu ngươi mang được đầu của ta trở về, thì ngươi sẽ được tưởng nhớ như một anh hùng của Nhân Tộc và đưa tên của mình khắc lên dòng thời gian của Lịch sử đấy.”

Atofe chỉ tay vào cổ của mình.

Với vẻ mặt tràn đầy tự tin.

‘Ngươi có cố gắng hết sức cũng không thể giết ta đâu.'

Đó là kiểu tự tin như vậy đó.

Các Vệ binh Đế quốc xung quanh trưng ra một khuôn mặt dài thường thượt

'Ôi, Atofe-sama lại mất cảnh giác rồi!' và thở dài não nề

Việc để anh hùng ra đòn trước không còn là chuyện gì xa lạ đối với những người hầu thân tín của Ma Vương Bất Tử.

‘’Ta không cần danh dự."

Eris từ chối thẳng thừng

"Nhưng ta vẫn sẽ lấy đầu ngươi."

"Nói hay lắm! Eris Greyrat! Đến đây nào! ”

Tiếng hét của Atofe vang dội.

Ánh chiều tà buông xuống sau rặng núi, xung quanh chìm trong bóng tối ảm đạm, ngọn lửa tím thắp trên chân đèn lửa phản chiếu vào hai con người đó.

Atofe với đôi mắt long lanh rực lửa.

Eris cũng đang nhìn chằm chằm vào mụ.

Ánh mắt của họ va chạm vào nhau tỏa nồng nặc mùi sát khí.

Tình huống nguy cấp đến nơi rồi.

“Ôi…..”

Tuy nhiên, Đội Cận vệ Hoàng gia đã không dõi theo hai người họ vào thời điểm đó.

Họ đang nhìn về phía sau Eris.

Có một người khổng lồ đang đứng đó.

Một người khổng lồ bằng đá đứng thấp thoáng sau ánh sáng mờ ảo với chiều cao hơn 3 mét.

Sao nó bỗng dưng xuất hiện vậy?

Có phải là do phép triệu hồi không?

Không, không có dấu hiệu về kẻ nào đã niệm chú phép này cả.

Hơn nữa, một pháp sư tóc xanh đang đứng cách người khổng lồ đó vài bước.

Và như để thể hiện là đã thành công, tên khổng lồ bất ngờ nắm hai tay lại vào nhau và nhìn ngược lại.

“ôi~….”

Lý do một Eris của Phái Kiếm Thần, người sở hữu tính cách cực kỳ thô bạo và cục súc lại dừng tấn công-

Một người đứng trong Đội Cận vệ Hoàng gia hiểu chuyện và thốt lên một tiếng thán phục.

Cái lý do mà Eris câu kéo thời gian từ nãy đến giờ, là để cho Rudeus có thời gian chuẩn bị điều này.

Cậu ta đã triệu hồi Ma đạo Khải [Dạng 1] và mặc chúng vào

"Ô …… Ô ô ô ô ……."

Cái bóng đứng sừng sững sau Eris.

Atofe rên rỉ, nhìn vào nó.

Mụ lại tiếp tục hồi tưởng.

Áo giáp đó. Ngay cả trước Chiến dịch Laplace, trong Đại chiến Người-Ma tộc lần thứ hai.

Mụ ta nhớ như in khung cảnh trước khi nó được niêm phong.

Dù hình thức của nó hơi khác một chút.

Màu sắc hơi khác một chút.

Tuy nhiên, đó không phải vấn đề!!

Có bao nhiêu bộ giáp như vậy có thể tồn tại trên thế giới cơ chứ?

“Đấu  Thần Giáp ……!”

Atofe chết lặng nhìn lên và lẩm bẩm—-.

“GAAAAAAAaaaaaa !!!!”

Eris tấn công.

—Từ góc nhìn của Rudeus—

Thanh kiếm của Eris đã vung lên

Chém thẳng về phía gáy bên trái của Atofe, kẻ đang nhìn vào Ma Đạo Khải. Với khoảng cách ngắn nhất.

Kiếm Ma thuật biến thành một chùm ánh sáng bạc dài thẳng tắp lướt về phía gáy Atofe trong khi vẫn giữ nguyên sức mạnh giết người áp đảo.

Và như thế thanh kiếm xoẹt qua—

"Thứ đó là…!?"

Không, đã dừng lại rồi.

Thanh kiếm dừng lại ngay khi vừa chạm vào cổ Atofe.

“…..”

Vì thanh kiếm của Atofe găm vào vai phải của Eris rất sâu.

Nó khiến cho tay phải của Eris mất đi chuyển động.

Phải một khoảng nữa, nhát chém mới thật sự dừng lại. Đường kiếm cắt thẳng vào đoạn khớp tay, nên mặc dù là Kiếm Kỹ mạnh nhất, Quang Thái Đao vẫn bị dừng lại."GAAAAAaaaaa!"

Eris phớt lờ cánh tay phải của mình ngay lập tức.

Chỉ dùng tay trái, cô ấy vung kiếm chém vào cổ của mụ.

Bằng tất cả các sức lực, Eris đang dùng hết sức bình sinh chém đứt đầu mụ bằng Quang Thái Đao này

Nhưng sức mạnh đã giảm đi một nửa vì nó chỉ được vung bằng một tay.

Chỉ còn lại 1/3 đầu Atofe gắn hờ hững vào thân của mụ

Chém như thế thì người thường chết chắc rồi

Nhưng kẻ thù là Atofe đó.

Ma vương Bất tử Atoferatofe.

"Hây yaaa!"

Atofe, kẻ trông như kiểu đang sống dở chết dở, đá văng Eris vào trong khoảng không

Roxy bắt được cô ấy từ phía sau, người đang bị thổi bay bởi một 'tia sáng' khó chịu. 

Eris tiếp tục nhìn Atofe với ánh mắt dữ tợn trong khi vai cổ đang chảy máu dòng dòng

Vậy là lượt của Eris đã kết thúc

"OooOOHHHH!"

Atofe quay sang phía tôi và hét lên.

Mụ cầm kiếm với phòng thủ và ở tư thế cúi người về phía trước.

Và cố đâm thanh kiếm của mụ vào tôi khi tôi đang chuẩn bị Ma Đạo Khải cầm Khẩu liên thanh

Khi Eris bay đi đủ xa, tôi ngay lập tức bắn ra hàng loạt viên đạn đá.

“[Đạn Xuyên Phá] !”

Một cơn mưa thạch pháo bay xối xả

Ngay Phát đầu tiên. Áo giáp của Atofe bị đập nát thành nhiều mảnh nhỏ.

Phát thứ hai. Vai của Atofe bị xé toạc ra thành nhiều thớ thịt và thanh kiếm của mụ nhảy múa giữa không trung.

Phát thứ ba. Nửa thân trên đầy lỗ của Atofe bị thổi bay như donut và tách khỏi nửa dưới của mụ.

Phát thứ tư...không cần đến lần thứ tư nữa rồi.

Nửa người dưới của mụ, lúc này không có nửa trên, vừa suy yếu vừa run rẩy, ngã bịch xuống.

Cảnh tượng này có hại cho tim quá, trẻ già và phụ nữ cho con bú tốt nhất không nên nhìn thấy.

Vì mụ là Ma vương Bất Tử, máu sẽ không chảy ra, nhưng nếu máu phun ra, chắc tôi nôn mất

Trở thành kẻ giết người đúng là không vui vẻ tẹo nào.

Không có cách nào để có thể quen với chuyện này.

Tôi dám thực hiện sát chiêu này vì biết rằng mụ sẽ không chết ngay cả khi tôi bắn Liên Hoàn Đạn từ cự ly gần như vậy.

Đúng là như thế rồi

Mụ sẽ không chết đâu, dù nhìn trông thân tàn ma dại thế kia

"Vậy là xong rồi hả?"

Roxy hỏi trong khi sử dụng Phép chữa trị cho Eris và lo lắng dò xét Đội cận vệ Hoàng gia.

Cho đến khi Atofe ra lệnh, chúng sẽ không tấn công.

Tất cả bọn họ, không ai lo lắng chút gì cho Atofe cả.

Vậy nên tôi cũng đặt niềm tin mạnh mẽ và cầu mong mụ sẽ bất tử thật, không thì nguy mất

"Vẫn chưa đâu."

Tôi trả lời trong khi cảnh giác.

"Bọn chúng vừa tấn công đồng loạt sao?"

"Không, điều đó không hợp lý."

“Nhìn vào sàn nhà đi. Thép đen đã bị đục khoét rồi kìa? ” 

“Ngay cả bộ giáp đó cũng không chống chọi được. Ma thuật đó là gì vậy …… ”

“Trước đây, khi chiến đấu với Atofe-sama, tên đó đã sử dụng ma thuật thổ với sức mạnh đáng kinh ngạc. Có lẽ lần này cũng là như vậy. ”

"Ô, tôi cũng thấy. Chắc là loại đá bắn siêu nhanh rồi. ”

“Có nghĩa là, bộ giáp đó có thể là một công cụ ma thuật.”

Họ đang ung dung phân tích bộ giáp của tôi

Như thể đang ngồi xem với tư cách khán giả vậy

Vì họ biết rằng Atofe sẽ không chết vì chiêu này.

Đúng thế, Atofe hồi sinh ngay lập tức.

Các miếng thịt rải rác kéo gần về phía tảng thịt lớn.

Từng chút một, những thớ thịt đó gắn kết với nhau và bắt đầu trở lại kích thước ban đầu của chúng.

Thế này nếu có nhổ tóc mụ thì cũng sẽ tự nối vào ngay thôi, như kiểu sinh vật ký sinh nào đó vậy.

Cảm giác như các miếng thịt sẽ tự động kết nối lại với nhau bằng liên kết tế bào kể cả có một

số phần vẫn chưa thể quay lại được. Thứ tạo hoá như vậy mà có thể mặc được giáp và sử dụng được các võ kĩ.

Cô ta quả nhiên thật quyền năng….

Atofe đã trở lại hình dạng trước đây của mụ

Tuy nhiên, kết quả của việc chọc đầy lỗ trên thân thể đó như tổ ong, nửa trên của mụ giờ đây… không mặc gì

Và phô bày trước mắt tôi là cơ bắp được cuồn cuộn đô hơn cả eris và bộ ngực lớn không thua gì Eris.

Tôi tự hỏi việc rèn luyện cơ bắp có ý nghĩa gì với một sinh vật như mụ ta hay không nữa….?

Có lẽ là có.

Hơn nữa, việc rèn luyện chúng cũng trở nên ý nghĩa gấp bội với mụ  ta còn hơn cả đối với con người nếu cho rằng các tế bào sẽ không chết đi nhờ việc này.

Rất thú vị.

"Người còn muốn tiếp tục nữa không ạ?"

Sau khi quá trình tái tạo kết thúc, tôi hỏi Atofe hiện không mảnh vũ khí nào trên tay.

Dù tôi đã sẵn sàng để chiến đấu rồi

Tuy nhiên, tôi lại không có ý định chiến đấu nghiêm túc.

Moore, người đang nhìn từ phía sau, sẽ coi chúng tôi như là kẻ thù không đội trời chung nếu nghiêm túc xóa sổ Atofe ở chốn này.

Hắn sẽ bắt đầu cuộc chiến bằng cách chỉ huy Đội Cận vệ Hoàng gia sau khi phán quyết chúng tôi là kẻ địch.

Ít nhiều tôi đã nghe thuật lại điều đó từ Orsted.

Dù chúng tôi cũng đã chuẩn bị vài kế hoạch nếu chuyện đó xảy ra, nhưng… ..

Tốt nhất là nên thỏa mãn Atofe bằng cách hạ gục mụ thêm vài lần nữa

Tôi không biết mình sẽ phải đập mụ ra bã bao nhiêu lần nữa mới đủ, chắc là đến khi nguồn ma lực cạn kiệt. 

“Không chơi nữa đâu!”

Hoặc chỉ tôi nghĩ vậy, vì Atofe đã hét lên phản đối rồi kìa.

Ngay sau đó, Moore chạy đến và khoác cho mụ một chiếc áo choàng.

“Thần sẽ ngay lập tức đi lấy một bộ giáp thay thế ngay bây giờ, vì vậy…”

"Hứ!"

Atofe ngồi xuống đất với tư thế 'khuỵu xuống' và bắt chéo chân.

Mụ không còn ý định đánh nhau nữa.

Nhưng mụ đang nhìn chằm chằm vào tôi, với vẻ mặt hậm hực

Việc này khá bất ngờ

Tôi đã nghĩ là mụ sẽ lao thẳng về phía trước như một con gấu hoang ngay khi hình dáng được khôi phục

Hoặc ra lệnh cho lũ binh lính xung quanh bao vây chúng tôi

“……”

Mụ đang coi thường Eris, người đang đứng cạnh tôi và dựng kiếm.

Roxy, đứng đằng sau cũng sẵn sàng, nhưng chắc không cần đến lượt cô ấy.

“……”

Atofe đang nhìn tôi với ánh mắt hình viên đạn.

Bầu không khí im lặng bao trùm.

"Moore, ngươi có còn nhớ không?"

Mụ nói với một tiếng thở dài.

“Vâng, trong Chiến tranh giữa Nhân-Ma tộc, thần đã….”

"Đúng rồi. Lúc đó đó. ”

Atofe lẩm bẩm với một giọng trầm và bình tĩnh lạ thường.

‘’Nó khác hơn so với lần trước.

Lúc đó nó toả ra ánh hoàng kim lấp lánh.

Sức mạnh và tốc độ của trang bị đó thật khủng khiếp, một loại vũ khí như vậy rõ là không tồn tại cái thứ hai. "

Atofe có thể đang nói về 『Đấu Thần Giáp』thuở ban đầu

Bộ giáp mạnh nhất do Laplace chế tạo.

“Nhưng Loài người là thứ sinh vật như vậy.

Lúc đầu, chúng yếu ớt. Yếu đuối một cách phi lý. Nếu bọn ta xâm lược, chúng sẽ dễ dàng gục ngã và bỏ chạy.

Nhưng chúng dần thay đổi sau một thời gian ngắn.

Khi ta nhận ra, thì bộ giáp, vũ khí và con người của chúng đã thay đổi.

Kỹ năng chiến đấu của chúng cũng vậy mà cải thiện

Khó khăn, rồi tan rã, chờ đợi trên núi, kẹp sông, chúng đối mặt vô vàn thách thức ...

Và với những kiếp nạn như vậy, chúng dần trở nên mạnh mẽ hơn từng chút một.

Kal nói rằng đó chính là Sức mạnh của Loài Người ”.

Khuôn mặt Atofe đang biểu lộ rõ sự điềm tĩnh lạ thường

Cái cách mụ ta nói chuyện giờ đây cũng có phần trí thức

Hội Ma Vương Bất Tử có thể tiến vào trạng thái hiền nhân chỉ sau một lần tái tạo sao?

"Ngươi tạo ra thứ này hả?"

"Đúng."

“Ta hiểu rồi… .ngươi mạnh đấy, thực sự rất mạnh.”

Atofe nói với vẻ mặt tươi tỉnh.

“Đó là một câu chuyện thú vị. Nó bắt đầu từ lúc cha ta không thể thắng được Long tộc sau bao nhiêu lần thử trong khi lũ Nhân tộc vô dụng thì lại có thể vượt qua….”

Atofe từ từ đứng dậy.

Với Moore ở bên, mụ khoanh tay ngước nhìn tôi và bắt đầu cất lời

Trong khi tôi không thể hiểu câu đó có ý gì, mụ lại tiếp tục.

"Ta thừa nhận thất bại của mình. Như đã hứa, chỉ cần ngươi còn sống, ta sẽ ở dưới quyền của ngươi’’

Và như thế, Atofe đã trở thành đồng đội.

"Rudeus Greyrat. Ngươi là một anh hùng đã đánh bại ta."

Bằng cách tình cờ mà tôi đã trở thành một anh hùng.

Sau đó, một bữa tiệc linh đình được tổ chức tại pháo đài của Atofe.

Đó là một bữa tiệc ăn mừng việc đánh bại Ma Vương

Người tổ chức lại chính là Ma Vương đã bị đánh bại.

Các Cận Vệ Hoàng gia là các nhân viên đồng thời cũng là những thành viên tham dự.

Những người tham gia cũng toàn là Vệ binh Hoàng gia.

Nhân dịp kỷ niệm này, họ đã tổ chức một buổi duyệt binh lớn.

Ở ngay giữa trung tâm, có những thứ được đặt xuống như để chuẩn bị cho thế vận hội và một chiếc thảm được làm từ da thú được trải dài ra cho mọi người quây quần ăn uống.

Ma Vương Atofe đã bị đánh bại.

Nhưng những người bị Atofe bắt giữ đã không được thả.

Sẽ rất rắc rối cho tôi nếu tiềm năng chiến đấu của Đội Cận vệ Hoàng gia của Atofe bị giảm đi, Atofe chắc cũng hiểu được tình huống này mà nhỉ?

Còn ở thời điểm hiện tại thì là như vậy đó

Vì không có nhiều thẩm quyền, nên tôi không thể tùy tiện bắt thả người của mụ ra được

Chà, nếu có ai đó thực sự muốn quay về nhà, thì chúng tôi sẽ giúp đỡ họ một phần…. khi có cơ hội.

Nếu chỉ là ‘vài người’ thôi, thì ngay cả Atofe cũng sẽ không màng quan tâm đâu

Mặc dù tất cả thành viên của đoàn Cận Vệ đều quẩy rất nhiệt tình trong bữa tiệc.

Nhưng trông họ có vẻ không có ý định gì như kiểu muốn đòi được trở về thì phải.

Hôm nay là một ngày tốt lành. Hãy uống! Hãy hát hò! Và hãy chiến hết mình đi nào!”

Mặc dù Atofe đã bị đánh bại, mụ vẫn vui vẻ cười nói

Một bữa tiệc ngay giữa trung tâm đấu trường.

Mụ ta như đang toả ra ánh hào quang phấn khích khi xem đám tùy tùng đấm nhau ở đó. Có vẻ như Atofe thật sự rất vui khi được uống chai rượu mà tôi đã tặng, chỉ cần nhìn cách mụ ta hét lên “Ngon vãi!” mỗi một lần ngụm là biết ngay.

Dù kỳ lạ, nhưng hành động đó khiến tôi liên tưởng tới Badigadi 

Những thứ như uống rượu và hát hò trước khi quyết đấu… ..

Dù gì thì họ cũng là anh em ruột mà.

Nhưng có thể Loài Sinh vật bất tử chết chóc này đều một guộc như nhau

"Hahahahaha, tẩn nhau đi!!’’

“Đấm vào chỗ đó kìa!”

“Hắn mắt cảnh giác rồi!! Túm cổ nó lên, vật xuống…. ”

Có rất nhiều cuộc chiến tay đôi đang diễn ra trong đấu trường.

Đó là một cuộc chiến đầy nam tính chỉ bằng tay không, không có áo giáp hay vũ khí.

Có một người đàn ông cường tráng của Đội cận vệ Hoàng gia nắm chặt tay và hạ gục đối thủ của hắn trong một đòn.

À, không, dừng khoảng 2s. Nhìn người đó chả giống Lũ Cận Vệ gì cả. Thậm chí còn không phải là một người đàn ông nữa cơ.

"Người chiến thắng là Eris!"

Người trong đấu trường là Eris.

Cuộc chiến trước đó đã không đủ thỏa mãn cổ

Các Ma Tộc Cận vệ Hoàng gia của Atofe đều bị đánh gục bởi những đường loạn đả như được một con cuồng cẩu vung ra vậy. 

Họ được coi là những người ưu tú, thế nhưng Eris còn chả cần phải dùng đến kiếm. 

Nếu đây là cuộc đọ nắm đấm, thì sẽ không có sự chênh lệch nào về yếu tố bên ngoài trừ thể chất…. 

Không ổn, có vẻ như họ không chịu được nữa.  Một vài trong số họ đã nằm gục, một vài thì chạy bán sống bán chết. 

Có vẻ như Eris vừa cân một lượt cả ba người cùng lúc.

Họ đều bị thương, nhưng đừng lo vì Roxy đã ở đây để cấp cứu kịp thời, nên là đâu sẽ có đó thôi.

Em đã trở nên mạnh mẽ quá rồi đấy, Eris à ……

“AHHAhahahaha! Ngươi quả là một người mạnh mẽ! Quả là đồng đội của Anh Hùng mà! Ai là người tiếp theo !? Lên sàn để đấu với cô ta nào? ”

"Đấu với ta!! Ma Vương Atofe! Xuống đây!"

“Ahhahahahahaha! Ngươi còn là một kẻ ngu ngốc hơn cả Kishirika khi dám thách thức ta! Được rồi, ta khoái rồi đó! Ta sẽ trở thành đối thủ của ngươi! ”

Atofe cởi bỏ chiếc áo choàng của mình để lộ nửa thân trên khỏa thân và đi xuống đấu trường.

Trên sân không có gì ngoài những tiếng reo hò vui sướng, la hét

Bữa tiệc bây giờ đang ở khúc cao trào rồi.

Eris sẽ thắng hay Atofe?

Tỷ lệ cược có lẽ mình sẽ đặt cao hơn cho Atofe. Tuy nhiên, vì là Eris, một kết quả hoàn toàn bất ngờ có thể——

“Rudeus-dono… .. Rudeus-dono!”

"Ồ thứ lỗi cho tôi."

Tôi không được tham gia vào cuộc vui. 

Vì còn đang bàn bạc với Moore về chuyện sau này trong một căn phòng của pháo đài

Cho dù kể cả tôi có là nhân vật chính chăng nữa…. có lẽ bữa tiệc cũng chả cần tới tôi để có thể đạt đến sự bùng nổ.

“E hèm, tôi hiểu tình hình rồi

Tìm kiếm và giết tông đồ Gisu và Hitogami, đồng thời cung cấp yểm trợ nhân sự khi xảy ra chiến tranh.

Tìm kiếm Kishirika-sama. Thành lập tổ chức tình báo. Bao gồm cả việc viện trợ trong cuộc chiến với Ma thần Laplace.

Đại khái là thế đúng chứ? ”

"Đúng."

Không giống Atofe, Moore là một người hiểu chuyện

Nghe tôi yêu cầu, tóm tắt lại, hắn đã tập trung xem xét sự việc

Có lẽ ông ta đại diện cho trí tuệ của Atofe; không, có thể ông ta chính là bộ não đã không chịu được không gian chật hẹp trong đầu Atofe nên đã nhảy ra ngoài

“Bên cạnh cái yêu cầu đầu tiên, cái thứ hai, đặc biệt là cái đề nghị hỗ trợ chiến tranh với Ma Thần Laplace, chúng tôi có lẽ sẽ không thể đáp ứng được.”

“Bất kể lý do có là gì chăng nữa ư? Bởi vì món nợ với Laplace hay là….?”

“Atofe-sama tuy đã bị đánh bại bởi cậu. Nhưng nếu cậu chết, thì thoả hiệp cũng sẽ chấm dứt. Trừ khi cậu có thể sống được đến 80 năm sau, đúng chứ?”

“…… .Chắc là… khó.”

Vậy ra chỉ mình ‘‘cá nhân’’ tôi được công nhận đánh bại Atofe

Tôi, cá nhân, không phải tổ đội

Hay là để họ nghĩ rằng Roxy đã đánh bại mụ nhỉ, hay là…

Chà, đúng là hết cách rồi.

Đây có lẽ là số phận an bài chăng.

"Hỗ trợ Nhóm lính đánh thuê cũng khó khăn đấy."

"Nó có phải là liên quan đến vấn về lãnh thổ không?"

“Tuy Atofe-sama trị vì khu vực này, nhưng người điều hành nó lại là đội Cận vệ Hoàng gia chúng tôi. Xây dựng nên một tổ chức khác thì cũng dễ thôi, nhưng chúng tôi không thể lường trước được rủi ro có thể có.

"…..Tôi hiểu rồi."

Thành lập nhóm Đánh thuê là hơi quá sức.

Chỉ cần thành lập nên thì ổn thôi, nhưng chúng tôi không được quên là tổ chức bên cạnh đang được lãnh đạo bởi Atofe.

Nếu như vấn đề ập tới, thì để giải quyết được nó phải dùng tới sức mạnh chứ không phải mưu lược.

Chắc chắn là sẽ có lúc một vấn đề sẽ xảy ra, và trước khi mà ta có thể nhận ra, thì mọi thứ sẽ chỉ còn lại là cát bụi.

“Về việc tìm kiếm Kishirika-sama, chúng ta hãy gửi những lá thư có dấu ấn của Atofe-sama cho các Ma Vương của nhiều khu vực khác nhau. Họ chắc chắn sẽ giúp một tay nếu đó chỉ là một cuộc tìm kiếm ”.

"Rất cảm tạ."

“Không phải là tôi làm đâu. Người chuyển thư sẽ là cậu. Vì bọn tôi không biết vị trí chính xác của Ma Pháp Trận Dịch Chuyển. ”

"À, vâng."

Đúng vậy, vậy ra ông ấy cũng đã được biết về Ma Pháp Trận Dịch Chuyển, vậy nên chả cần giấu diếm gì nữa.

Ma Pháp Trận Dịch Chuyển.

Tiết lộ thứ này là điều cấm kỵ đối với Nhân tộc, nhưng nó có thể không phải là điều cấm kỵ đối với những người có tuổi thọ cao như của Ma tộc.

“Kishirika-sama thường không đi lung tung mà không có lý do đặc biệt, nên sẽ dễ dàng tìm được ngài ấy ngay thôi.”

"Sẽ tốt hơn nếu tìm được tung tích cô ả càng sớm càng tốt."

Nó còn phụ thuộc vào thời gian mà lá thư được chuyển tới, nhưng mà…. Sẽ mất ít nhất một năm để tìm được ngài ấy đấy.”

Tôi không thể tìm thấy Kishirika ở bất cứ đâu

“Tại sao cô ta lại hay đi lang thang như vậy?”

“Hừm, làm sao tôi biết Ma tộc cổ đại suy nghĩ thế nào chứ.”

"……Đương nhiên là vì...."

Tôi tưởng Moore cũng đến từ một trong những Ma tộc cổ đại chứ……

Không biết họ sống được bao lâu, nhưng nếu là chủng Ma tộc bất tử, họ có thể sống hàng thập kỷ mà không bị ảnh hưởng gì.

“Tuy nhiên, Rudeus-dono chắc chắn đã trở nên mạnh mẽ hơn rồi. Có một sự khác biệt khá lớn nếu chúng tôi so sánh cậu với lúc trước đây khi chúng ta gặp nhau. ”

“Đó là nhờ sức mạnh của Ma Đạo Khải thôi.”

"Đừng khiêm tốn nữa."

"Tôi không có ý khiêm tốn gì đâu. Tôi dù có ‘‘sức mạnh’’ để áp đảo Atofe, nhưng bản thân tôi đã không mạnh lên đáng kể từ khi đó."

『Sức mạnh』 có thể được tạo ra.

Đó là sự kết hợp của ma thuật và kỹ năng.

Nhưng không có nghĩa là tôi có được 『Sức mạnh』 đó bằng thực lực của riêng mình.

Tôi, Zanoba, Cliff, và Roxy cùng tạo ra nó.

Nếu không có họ, Ma Đạo Khải sẽ không bao giờ được hoàn thiện cũng như hoạt động.

“Cậu là người thứ hai sau Bắc thần Kalmann được Atofe công nhận chỉ với một đòn, và được cô quyết định quy phục dưới trướng cậu đấy.’’

“Tôi nghĩ bản thân mình không xứng đáng được so sánh với cả Thất Đại Liệt Cường đâu ạ.”

Hiển nhiên thôi, kẻ bị đánh bại sẽ là tôi nếu mụ ta tiếp tục hồi sinh và chiến đấu hết lần này đến lần khác.

Vì tôi không có nguồn cung cấp ma lực vô tận.

“Chúng tôi sẽ sẵn sang viện trợ kỹ năng, giáp, hay binh lính nếu thiếu thốn

Atofe-sama hẳn đã công nhận tất cả những điều đó. Vì thế, nên ngài ấy luôn lượn lờ quanh các cận vệ của mình.

Vì đó là sức mạnh của Loài Người. ”

Có lẽ ý của Moore đang muốn nói rằng… .. sức mạnh của loài người là sức mạnh đoàn kết chăng

Tận dụng vũ khí, áo giáp và đồng đội, đồng thời cung cấp cho tất cả những người có chiến lược và chiến thuật.

Dù là kẻ thù, nhưng chúng tôi sẽ không bao giờ thốt ra lời hèn nhát.

Vì lý do này, Atofe đã chấp nhận thất bại và Moore cũng đã khen ngợi tôi.

Tôi cảm thấy khá tự hào với điều đó.

“Tuy nhiên, cũng như Atofe, Cận vệ hoàng gia chúng tôi cũng chỉ biết mỗi kiếm thuật của phái Bắc Thần. Chúng tôi không nghĩ là cậu đã thật sự nghiêm túc trong trận chiến đó.”

“Tôi thật sự cảm thấy ấn tượng trước những lời đó đấy ạ.”

Atofe đã chiến đấu một mình lần này

Nhưng đó là do mụ muốn vậy

Vậy nên Atofe vẫn còn chưa bung hết toàn bộ sức mạnh. Tôi không biết bao giờ mụ mới có ý định sử dụng tới chúng.

Tương lai tôi có thể sẽ bị Moore vượt mặt và đánh bại ……

Dù chỉ thoáng hình dung một viễn cảnh xung đột với Đội Cận vệ Hoàng gia, vì thế nên bản thân tôi đã phải chuẩn bị trước một vài phương án để đề phòng với tình huống bất trắc

Roxy cũng ở đây vì lý do đó.. Cô ấy sở hữu các cuộn giấy cho mọi tình huống giả định.

Nếu có thể hạ gục Moore dù chỉ trong một thời gian ngắn, thì ít nhất chúng ta cũng có thể rút lui an toàn

Hoặc tôi nghĩ vậy, nhưng có lẽ sẽ rất rủi ro nếu Đội Cận vệ Hoàng gia thực sự muốn tham gia vào trận chiến vừa rồi.

“Moore! Moooooorree! Mang Rudeus đến đây! ”

Một mệnh lệnh vang trời của Atofe.

Tiếng gọi đấy đủ to để Moore có thể nghe thấy từ tận đâ

Khi tôi nhìn ra cửa sổ, Eris đang gục mặt xuống sàn và Roxy đang vội vàng lao về phía cô ấy.

Có vẻ như Eris đã thua rồi.

Đó là điều hiển nhiên.

‘’Chúng tôi sẽ khởi hành sớm. Nên hãy dùng tới Phiến đá liên lạc tôi vừa chuyển tới để có thể liên lạc dễ dàng hơn ạ.”

"Ừm, nhưng trước đấy..."

Trong khi nói điều đó, Moore đưa ra một chiếc hộp có vẻ ma mị

Trông như là một quyển Từ Điển Nhật Ngữ to tổ chảng.

Nó có chạm khắc biểu tượng ma quỷ đáng sợ, cảm giác như sẽ bị nguyền rủa nếu mở nó ra vậy.

Và khi cầm nó trên tay, thứ này nhẹ đến mức khiến tôi ngạc nhiên

"Lòng thành từ Atofe-sama, tôi giao cái này cho các cậu."

"…..Đây là…?"

“Khi cậu lâm vào tình thế khó khăn, hãy mở thứ này ra. Nó chắc chắn sẽ giúp ích ”.

Tôi hiểu rồi.

Nó gợi cảm giác tò mò như khi chơi mấy game gacha, đúng không?

"Vậy thì, chúng tôi đi đây"

"Ừm."

Tôi cất chiếc hộp vào hành lý và rời khỏi phòng.

Sau đó, tôi ngồi cạnh Atofe, theo dõi trận thi đấu từ một chỗ ngồi hạng vip và tự thưởng cho mình một ly rượu.

Một trận thi đấu hình thức 5 – 5 được tổ chức bởi đội Cận vệ Hoàng gia.

Moore và những người khác đang thể hiện phép thuật rất hào nhoáng.

Những người còn lại đang nhào lộn giống như Hiệp hội Vận động viên Trung Quốc và các nhạc cụ đang được chơi giống như của người hát rong vậy

Tuy nhiên, tôi không thích chúng cho lắm.

Bằng lý do nào đó, một nửa trên của Atofe đang không có thứ gì che đậy và ngồi bên cạnh tôi một cách tự nhiên đến khó hiểu. 

Khá đấy, giờ thì tôi thật sự gặp vấn đề với việc cất con mắt đi đâu cho hợp lý.

 Có vẻ như Rudeus này không còn giữ được trạng thái ăn cỏ lâu được hơn nữa đâu.

Khi tôi định liếc mắt sang, thì Eris đã ngồi tựa vào vai tôi còn Roxy thì đang ngồi trên đùi từ lúc nào không hay, khiến tôi không còn nhìn thấy Atofe nữa.

Đó là một bữa tiệc vô cùng huyên náo.

“…….”

-------------------------------------------

Bản dịch đã có sự cải thiện đáng kể nhờ có sự giúp đỡ của Salmonz

Rekomendasi