Light Novel Mushoku tensei: Chương 167.1 - Cuồng Kiếm nằm gọn trong bao.
Bookmark

Light Novel Mushoku tensei: Chương 167.1 - Cuồng Kiếm nằm gọn trong bao.

Baca Light Novel Mushoku tensei: Chương 167.1 - Cuồng Kiếm nằm gọn trong bao.

Baca Komik Light Novel Mushoku tensei: Chương 167.1 - Cuồng Kiếm nằm gọn trong bao. bahasa Indonesia lengkap dan baru di MSKManga. Kami menyediakan Komik, Manhua, Manhwa, dan Novel yang dapat kalian baca online gratis.

Read Light Novel Mushoku tensei: Chương 167.1 - Cuồng Kiếm nằm gọn trong bao.

 ‘’Hức!"

Rầm một cái.

Eris vừa tỉnh dậy với một kiểu cách chả giống gì một thiếu nữ bình thường cả.

"...?"

Cô ấy rướn người lên, vò đầu bứt tóc rối tung, nhìn xung quanh với ánh mắt thất thần.

Là căn phòng xa lạ, những chiếc giường không quen thuộc, thậm chí hình dạng của cửa sổ và tủ quần áo cũng rất lạ lẫm.

Tuy nhiên, có hai thanh kiếm quen thuộc bên cạnh giường, cũng như quần áo đã được cởi ra và vương vãi trên mặt đất.

Không còn nghi ngờ gì nữa, đêm qua cổ đã tự trèo sang đây ngủ.

"À…ra vậy sao..."

Trong khi nhận ra điều này, tâm trí Eris hiện mồn một những ký ức về đêm hôm qua.

Giải cứu Rudeus, ký ức khi chiến đấu với Orsted.

Khi cổ còn ở Thánh Địa của Kiếm, mục tiêu đánh bại Orsted lúc nào cũng nằm trọn trong tâm trí cô. Sau khi luyện tập từ sáng đến tối mịt, kiệt sức thì sẽ lăn ra ngủ như một đống bùn lão loét, hầu như ngày nào cô cũng mơ thấy cuộc chiến đó.

Giấc mơ chống lại Orsted với Rudeus. Nội dung của những giấc mơ sẽ thay đổi theo sự phát triển của bản thân cô, nhưng cũng có những điểm chung. Đó là cô tỉnh dậy, thì kẻ chiến thắng đã được xác định rồi.

Tuy nhiên, cách đây vài ngày, thì mọi chuyện lại không hề diễn ra như thế. 

Không phân thắng bại.

Cái kết của trận chiến chắc chắn không như cô ấy tưởng tượng. Nó đã kết thúc theo một cách mà Eris chưa bao giờ nghĩ đến trước đây.

Cô cho rằng đó là một giấc mơ. Tuy nhiên, vì bây giờ cô ấy đang ở đây, điều này có nghĩa là ...

"Đó không phải là mơ."

Eris lẩm bẩm.

Vài ngày sau cuộc chiến với Orsted, và giờ đây cô đang ở nhà Greyratt.

★ ★ ★

Eris Greyrat đang lo lắng.

Để chiến đấu với Orsted cùng với Rudeus. Cô ấy đến Thánh Địa của Kiếm chỉ với mục đích này.

Đúng là Eris đã được chiến đấu với Orsted. Mặc dù có nhiều khác biệt so với tình hình dự kiến, nhưng mục tiêu thực sự đã đạt được.

Tất nhiên, cô cũng có những dự định của mình. Rằng cô sẽ có thể sống hạnh phúc với Rudeus.

Phải làm gì để có được hạnh phúc, mặc dù những ý tưởng cụ thể trong phần này hơi mơ hồ, nhưng Eris vẫn đang hướng đến mục tiêu đó.

Tuy nhiên, nghĩ thì dễ hơn làm, mấy ngày nay Eris không có tài nào có thể nói chuyện được với Rudeus hết.

"…… Lạ thật đấy."

Eris rửa mặt trong bồn và thì thầm.

Có một tấm gương lớn trên bồn rửa mặt ở nhà Greyratt, nó phản chiếu khuôn mặt của Eris.

Với mái tóc đỏ rực như lửa cháy, đôi mắt rủ xuống và đầu tóc bù xù, mặc dù cô đã tạt nước lên mặt để rửa vết nước bọt trên khóe môi, nhưng cô vẫn tỏ vẻ khó chịu với khuôn miệng hình へ.

Chả dễ thương gì cả. Eris nghĩ vậy.

Nếu bạn muốn hỏi định nghĩa dễ thương của cổ là gì, thì hai khuôn mặt phụ nữ sẽ xuất hiện trong tâm trí Eris.

Sylphy và Roxy. Mặc dù đường nét khuôn mặt của hai người có khác nhau nhưng nếu phân loại ra thì họ có thể được coi là những gương mặt rất đáng yêu.

Mặt họ không bặm trợn như Eris, và mái tóc của họ cũng không bù xù thế này.

Cho dù ngậm miệng lại, thì Eris cũng giống như đang bực bội vậy.

Cơ thể thì cao hơn hai người họ. Cũng thiếu vẻ nữ tính, chả biết nó có phải là sở thích của Rudeus không nữa.

Mà ngoại hình này ngay từ khi sinh ra đã thế rồi, vì vậy Eris cũng từ bỏ.

Nhưng những phần khác thì sao ...?

Sylphy là một người phụ nữ của gia đình. Việc nhà và nấu nướng không thành vấn đề, cô ấy cũng rất hiểu chuyện, cho dù Eris có ngốc nghếch chả được tích sự gì trong gia đình, cô ấy cũng sẽ không chế nhạo gì cả.

Hơn nữa, Eris có thể cảm nhận rõ ràng rằng Sylphy rất yêu Rudeus. Eris cũng sẽ đánh giá cao cho những ai hiểu được sức mạnh và vẻ đẹp trai của chàng ta.

Về phần Roxy, đó là người mà Rudeus rất kính trọng. Mặc dù cô ấy có vẻ hơi hấp tấp, nhưng cô ấy điềm đạm, bình tĩnh và rất thông minh. Và còn có công việc rất ổn định nữa, Aisha từng cho biết cô là người đóng góp nhiều nhất vào kinh tế của gia đình. Khi đi du hành cùng nhau đợt trước, Rudeus cũng nhiều lần đề cập đến những điểm tuyệt vời ở cô. Vì đó là người được Rudeus tôn trọng, Eris đương nhiên có đánh giá cao về cô ấy.

Như vậy so với chính mình thì như thế nào?

Nội trợ, nấu nướng không bằng người ta rồi, muốn kiếm tiền cũng không biết nghề gì khác ngoài mạo hiểm giả cả. Ngay cả khi còn là một Mạo Hiểm Giả, hầu hết phần lớn công việc được giao cho Rudeus.

Nói đi thì nói lại, Eris dự định đạt được mục tiêu này là ở bên cạnh Rudeus.

Mặc dù nhiều tình huống khác so với dự kiến ban đầu, nhưng đối với Eris đó chỉ là vấn đề không đáng bận tâm tới.

Đương nhiên, trong lòng cô đã nghĩ đến việc độc chiếm Rudeus, chuyện Eris là Vợ ba cũng khiến cô cảm thấy bực bội, nhưng cô không có quyền gì trách anh ấy cả. Rốt cuộc, trong lá thư cô nhận được có đề cập rằng Rudeus đã chịu tổn thương vì mình, và nhiều người ở Vương quốc Asura cũng có đa thê. Nên cô không thấy lạ gì cả.

Tuy nhiên, cô tự hỏi là vị trí của mình có ngang bằng với hai người phụ nữ kia không…

Eris không còn là một đứa trẻ nữa. Bây giờ cô ấy cũng bắt đầu hiểu thêm những điều cần phải học để tồn tại, những việc đó còn khó hơn những gì cô ấy tưởng tượng. Mặc dù cô ấy vẫn không biết "hiểu thêm" bao nhiêu mới đủ, nhưng ít nhất cô ấy không quá ngây thơ khi nghĩ rằng chỉ bằng Kiếm Thuật là có thể tồn tại trong thế giới này.

Trước đây, cô đã nghĩ rằng những điều nhỏ nhặt đó là không cần thiết đối với cô.

Vì Rudeus có thể làm mọi thứ, cô ấy nghĩ rằng mình không biết gì thì cũng không sao.

Tuy nhiên, sau khi nhìn thấy Sylphy và Roxy đứng bên cạnh Rudeus, cô không còn nghĩ như vậy nữa.

Nói cho cùng, Eris đến Thánh Địa của Kiếm để có thể xứng đáng với Rudeus mà.

Eris nghĩ rằng chỉ cần cô trở nên mạnh mẽ hơn, Rudeus sẽ không còn gặp trở ngại nữa.

Nhưng bây giờ khi quay lại, Eris nhận ra rằng mình không có nhiều tác dụng đến vậy. 

Rudeus đã được hỗ trợ bởi những người xung quanh anh ấy. Hai người họ sở hữu những khả năng cần thiết để sát cánh bên cạnh anh, và họ đã giúp Rudeus bằng cách phát huy hết khả năng của mình.

Có thể, vì Eris không đủ tư cách để làm vợ của Rudeus. Vì vậy, Rudeus không bao giờ đề cập đến chủ đề hôn nhân, mà chỉ lén nhìn sang đây với một vẻ mặt kỳ quái.

Đây là rắc rối mà Eris đang mắc phải hiện giờ.

Nếu là Eris bình thường, cô ấy không nên ấm ức thế này mà chỉ cần ‘’tấn công’’ Rudeus.

Nhưng như đã nói lúc nãy, hiện giờ trong đầu cô có rất nhiều suy nghĩ lẫn lộn nên không thể chủ động được.

"……Quyết định rồi!"

Tuy nhiên, Eris không còn là người vô lo vô nghĩ.

Cô không còn là một cô nương ương ngạnh không ra gì nữa.

Cô đã nghiên cứu Phái Kiếm Thần ở Thánh Địa Của Kiếm và giành được danh hiệu Kiếm Vương. Cô ấy đã trở thành một kiếm sĩ chuyên nghiệp.

Trong quá trình trở thành Kiếm Vương, cô biết chính xác cách đối phó với những rắc rối mà mình vướng phải.

Nếu cảm thấy không xứng đáng, hãy cố hết sức để có được nó.

★ ★ ★

Sau khi rửa mặt, Eris hoàn thành bài tập buổi sáng trên lớp, tắm nhanh rồi bước vào bếp.

Trong bếp, Sylphy, Aisha và Lilia đã bận rộn đi qua đi lại.

Mặc dù mới đánh nhau với Orsted không lâu, nhưng xét về số lượng người trong bếp, số bữa ăn cần chuẩn bị không quá nhiều nên cũng không đến nỗi bận rộn.

Tuy nhiên, Eris lại cất lời:

"Tôi cũng muốn làm! Có gì giúp được không?"

Như chưa hề nghe thấy Eris nói gì, Aisha lập tức đáp lại.

"Ối Ối, Eris-onee-san, đợi đến khi cơm chín đã ạ!"

Hàm ý của những gì con bé nói như kiểu "Không việc gì cần chị giúp đỡ ở đây đâu." vậy.

Aisha về cơ bản là một đứa trẻ ngoan ngoãn và hoạt bát, con bé cũng thích Eris, thậm chí tôn trọng cô ấy. Tuy nhiên, cô cũng biết rằng Eris không thể nấu ăn. Aisha hiện tại không thiếu khả năng để cần sự giúp đỡ từ một người không hữu ích.

Tuy nhiên, đối phương lại là Eris đó. Ngay cả khi cô ấy có thể hiểu được ẩn ý của con bé, cô cũng quyết không từ bỏ.

"Tôi không muốn ngồi chờ! Tôi cũng muốn trở thành vợ của Rudeus!"

Aisha có vẻ đang nghĩ trong đầu rằng "Thật là rắc rối quá đi", đồng thời con bé nhìn Sylphy với một nụ cười gượng gạo.

Thành thật mà nói, người phụ trách nhà bếp này là Sylphy, vì vậy Aisha muốn nhờ cô ấy chỉ dẫn.

"Nè, Eris, bạn có thể nấu ăn không?"

Sylphy lo lắng hỏi điều này, và Eris trả lời vô cùng tự tin:

"Chỉ cần cô chỉ dạy, thì không có vấn đề gì."

"Thiệt tình à... Vậy phiền bạn giúp mình cắt mớ rau này được không? Mình định dùng làm món hầm, nhưng để việc thái cả bó thế này hơi khó…’’

Sau khi Sylphy dứt lời, cô ấy đưa cho Eris con dao làm bếp để nấu ăn.

Eris cầm con dao làm bếp và vui vẻ bước tới.

Các loại rau tươi gọt vỏ được đặt trước mặt Eris, chúng rất giống với quả bí ngô.

"Chỉ cần chém thứ này, phải chứ?"

"Vâng, khó lắm đó, bạn có làm được không?"

"Không sao. Bởi vì tôi rất quen dùng kiếm!"

"Nhưng đó đâu phải là kiếm-..."

Khi Eris còn là một Mạo Hiểm Giả, Ruijerd chỉ dạy cô cách lột xác quái vật và xẻ thịt. Kiến thức về nấu ăn không phải là mù tịt. Đáng tiếc là bữa sáng mà nhà Greyratt chuẩn bị hôm nay không có quá trình mổ xẻ Ma Thú, mà chỉ cần thái rau thôi. 

Nhưng Eris nghĩ mình sẽ làm được.

"……À rế?"

Tuy nhiên, quả bí ngô cứng hơn Eris nghĩ, và nó làm kẹt con dao làm bếp của Eris.

Eris giỏi nhắm vào những kẻ thù di chuyển nhanh, nhưng đây là lần đầu tiên cô ấy phải đối mặt với mớ rau bất động nằm trên thớt. Đương nhiên sẽ có khoảng cách về kinh nghiệm rõ rệt rồi.

Tuy nhiên, cô nàng thực sự rất giỏi trong việc sử dụng dao. Eris cũng biết cách chặt những vật cứng.

"Aaa, Eris, trước tiên phải-..."

"Hứ!"

Khoảnh khắc Sylphy chuẩn bị dạy cô cách thái rau. Thì Eris hít một hơi thật mạnh, nâng con dao làm bếp lên với tốc độ cực nhanh, rồi vung xuống.

Sylphy chỉ kịp nhìn thấy được khoảnh khắc cô ấy giơ con dao làm bếp lên.

Sylphy biết rằng con dao làm bếp đã được vung xuống ngay khi cô nghe thấy âm thanh xoẹt vang lên.

Đã thành công, quả bí ngô đã bị cắt làm đôi rồi.

... Ngoài ra, cái thớt cũng bị cắt thành hai khúc luôn.

Chiếc thớt đó là dụng cụ nhà bếp mà Sylphy nhờ Rudeus chuẩn bị khi cô ấy kết hôn, và nó đã được sử dụng kể từ đó đến giờ.

"Thế nào?"

Trước vẻ mặt đắc thắng của Eris, khóe miệng Sylphy khẽ run lên.

Nhưng cô ấy đã kìm lại. Thớt dù đắt tiền một chút, quả thực là thứ cổ rất thích, cũng là sản phẩm thiết thực hàng ngày nữa, không ngờ có ngày vẫn phải mua cái mới. 

Đi mua sau vậy.

"AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!! CÁI THỚT ĐÓ ONII-CHAN MUA TẶNG SYLPHY-NEE LÚC KẾT HÔN MÀ, KHI ĐÓ EM MỚI CÓ 11 TUỔI THÔI ĐẤY!!’’

Người hét lên thay cô ấy là Aisha. Con bé nhặt chiếc thớt đã bị cắt làm đôi, và nhìn Eris như thể hiện vẻ mặt không thể tin được.

"Eris-nee, chị tệ thật đấy¬!"

"Ư ư..."

Eris nhìn Sylphy với vẻ mặt run rẩy.

Miệng Sylphy khẽ run lên, nhưng cô vẫn mỉm cười.

"Chuyện này ... chuyện này không tránh được. Eris không cố ý làm vậy mà."

"... Ư… là tôi không tốt."

Eris xin lỗi. Bởi vì nếu Rudeus phá món quà của cô, cô ấy cũng sẽ rất tức giận như vậy.

"Việc thái rau để chốc nữa tính sau..."

Sau đó, Sylphy giao những việc mà Eris may ra có thể giúp được.

Tuy nhiên, Eris lại vụng về ngoài sức tưởng tượng.

Nhờ cô giúp rửa nồi, nhưng tay nắm lại bị vặn do dùng lực quá mạnh. Nhờ cô giúp sắp xếp đĩa, nhưng toàn bộ lại bị đổ ra sàn.

Chỉ cần cô ấy bình tĩnh suy nghĩ, Eris sẽ có thể làm được tất cả những việc này,

Nhưng hôm nay Eris có phần hơi quá sức.

Khi con người ta căng thẳng, sẽ luôn phạm phải những sai lầm mà họ thường không phạm phải.

Cuối cùng, Eris đã nhận được công việc mài con dao nhà bếp.

Eris đã luyện kiếm trong một thời gian dài, đồng thời cô cũng học cách bảo dưỡng kiếm.

Ruijerd không chỉ dạy cô, Eris buộc phải học cách bảo dưỡng thanh kiếm ở Thánh Địa của Kiếm, bởi vì duy trì độ sắc bén của thanh kiếm là điều quan trọng nhất đối với những Kiếm Thần có thể giết chết đối thủ chỉ bằng một đòn.

Mặc dù con dao làm bếp không phải là một thanh kiếm, nhưng nó cũng có lưỡi sắc.

Phương pháp mài dao phải giống nhau thôi. Cô tận dụng khoảng thời gian buổi sáng này để khôi phục lại cho con dao nhà bếp của Greyrat đến độ sắc bén có thể chém đứt được cả sắt thép, cuối cùng cũng có việc Eris có thể làm tốt.

Phải nói rằng, sự việc này hơi lệch khỏi phạm trù "việc nhà" trong tưởng tượng của cô, và Eris biết rõ điều đó.

★ ★ ★

Eris hoàn toàn lộn xộn trong bếp.

Nhưng cô đã không bỏ cuộc. Dù nấu ăn không ngon nhưng ít nhất cô cũng có thể kiếm tiền.

Với ý tưởng này, cô ngay lập tức đến thăm trường Đại học Ma Pháp nơi Roxy làm việc.

Cô ấy muốn truyền đạt ý định của mình cho Roxy, và hỏi xem cô ấy có một công việc mà Eris có thể làm được hay không.

"Tôi cần giúp đỡ."

Khi Eris đến nói chuyện với Roxy, cổ vẫn đang thưởng thức hộp cơm trưa.

Roxy vẫn còn đang thắc mắc tại sao mấy món ăn hôm nay lại bị cháy sém, và thủ phạm đã tự thò đầu ra trước mặt cô.

"Nghe nói thu nhập của Roxy ổn định, rất có ích cho gia đình. Bởi vì tôi cũng sẽ trở thành vợ của Rudeus, ít nhất tôi cũng phải kiếm tiền."

"Ra là vậy sao. Nếu cậu muốn được đi làm, ít nhất mình có thể giới thiệu đấy."

"Rất cảm tạ."

"Vậy cậu có thể làm gì?"

Khi được hỏi, Eris nhớ lại thời quá khứ đã được dạy bởi Rudeus trước đây.

Bởi vì đây là một trường học, tất nhiên là dạy học rồi. Trong trường hợp đó, những điều Rudeus đã dạy cô ấy trước đây có thể có ích.

"Tôi có thể tính toán, đọc và viết, và Ma Thuật sơ cấp!"

Mặc dù chúng chắc chắn không phải là điểm mạnh của cô ấy, nhưng Eris vẫn trả lời một cách tự tin.

Nghe câu trả lời này, Roxy rối loạn tiền đình.

Eris là Kiếm Vương. Thì lựa chọn đầu tiên đương nhiên là dạy kiếm thuật rồi. Mặc dù cổ không biết khả năng dạy kiếm thuật của Eris đến đâu, nhưng đó là lựa chọn tốt nhất để giúp cô ấy giới thiệu công việc của một giáo viên dạy kiếm thuật trong ngôi trường này. Mặc dù Eris không đủ tiêu chuẩn làm giảng viên, nhưng cô ấy sẽ được nhận việc ngay lập tức nếu chỉ là là trợ giảng.

Ngôi trường này cũng có một giáo viên dạy kiếm thuật, thông qua sự giới thiệu của Roxy, chắc sẽ nhờ vả được.

Thầy giáo này là một kiếm sĩ chuyên nghiệp.  Nhưng khả năng vẫn kém xa Eris. Một khi Eris làm trợ giảng và nhìn thấy khoảng cách giữa hai người, có lẽ sẽ làm tổn hại đến lòng tự trọng của anh ấy ... 

Roxy nghĩ theo hướng này, đồng thời nhớ rằng gã ta đã rất phấn khích khi kể rằng Kiếm Vương đã đến thị trấn một vài ngày trước.

Anh ấy thậm chí còn nói rằng gã muốn tiếp cận nếu có cơ hội, và nhờ họ chỉ dạy.

Đúng, đúng là vậy rồi! 

Bởi vì hắn đang nhìn chằm chằm về phía bọn tôi với ánh mắt ghen tỵ mà. Giờ mà mở lời, kiểu gì anh ta cũng nhảy cẫng lên vì vui sướng cho coi.

Tuy nhiên, Roxy lại rơi vào trầm ngâm.

Eris không đề cập đến “Kiếm thuật” vừa rồi, tại sao vậy? 

Roxy thông minh đã đưa ra câu trả lời ngay lập tức.

Eris là Kiếm Vương. Nói đến kiếm vương, tức là là thượng đẳng kiếm thuật, một kiếm sĩ rất có thực lực. Trong số các Ma pháp sư, có cả những nhân vật mang danh nghĩa đế vương, và phần lớn họ sẽ chỉ chọn những đồ đệ mà họ nhắm trúng.

Vậy thì, những kẻ xứng đáng để Eris dạy kiếm thuật chắc chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Trong trường hợp đó, không nên đề nghị cô làm trợ giảng kiếm thuật. Điều này là quá thô lỗ với Kiếm Vương.

Tất nhiên, Roxy đã suy nghĩ quá nhiều ... Dù sao, Roxy quyết định đã đưa ra những câu trả lời khác.

"Thế làm bảo vệ thì cậu có muốn làm không?"

"Bảo vệ? Công việc thực sự chả có gì thú vị."

"Công việc nào cũng thường như vậy mà."

"Ừm ... không khác hồi còn là Mạo Hiểm Giả là bao. Tôi hiểu rồi."

Vì vậy, Eris quyết định trải nghiệm vị trí Bảo vệ tại Đại học Ma Pháp thông qua sự giới thiệu của Roxy

Sau đó, Eris được dẫn đến cổng trường.

Đối với Eris, người chưa ghi nhớ bản đồ chi tiết của khuôn viên trường, công việc duy nhất cô có thể làm là người gác cổng.

Tóm lại, hiện tại để cho cô ấy thử công việc này buổi chiều, chỉ cần không có vấn đề gì, cô ấy sẽ chính thức được thuê.

‘’Thế nhé, bởi vì còn có lớp học, mình phải về trước. Buổi tối mình tới đón cậu nhé."

Sau khi Roxy nói xong, cô giao Eris cho người lính canh gác cổng, rồi tự mình quay vào trong trường.

Người bảo vệ nhìn Eris, gãi đầu với vẻ bối rối.

"Dạ, tóm lại, người gác cổng là một công việc rất đơn giản. Ngay khi cô nhìn thấy ai đó rõ ràng là kỳ quặc hoặc nguy hiểm, cô sẽ ngăn họ lại, xác nhận danh tính, và sau đó cấm họ vào khuôn viên tùy theo tình hình."

"Có vẻ rất đơn giản!"

"Rất đơn giản ạ. Rốt cuộc, những kẻ khả nghi thường không xuất hiện ở đây."

Sau khi người gác cổng nói điều này, anh ta đứng ở cổng và bắt đầu theo dõi đám đông vào trường đại học.

Phải nói rằng, hầu như tất cả các thiết bị trong khuôn viên của Đại học Ma Pháp đều có sẵn.

Có rất ít sinh viên, giảng viên và nhân viên ra ngoài trong giờ nghỉ trưa và cũng không có nhiều người qua lại. Hầu hết, chỉ những thương nhân trông giống như chủ doanh nghiệp hoặc thợ thủ công đang sửa chữa các trường học mới được đi qua cổng tầm này thôi. Chỉ một lần có một người trông đáng sợ đi ngang qua với vết sẹo trên má, nhưng sau khi cố gắng ngăn gã ta lại để tra hỏi, gã ngay lập tức nói là Hộ vệ phục vụ cho quý tộc trong trường.

Đúng là hầu như không có kẻ khả nghi nào vượt qua.

"Tóm lại công việc giống như thế đấy. Buổi chiều sẽ ít người hơn. Cô có thể thử xem."

"Đưa nó cho tôi!!"

Eris kiêu hãnh đứng bên cổng.

Đưa tay ôm ngực, dang chân, nâng cằm và thực hiện một tư thế quen thuộc.

Tuy nhiên, đôi mắt của cô rất sắc sảo. Sắc bén đến nỗi không ai dám nhìn thẳng vào cô. Tất cả người đi đường đều cúi đầu khúm núm chạy đi mất.

Không có người đáng ngờ. Ngay cả khi ai đó có ý đồ xấu, sau khi thấy Eris thì chỉ có chạy mất dép.

Tuy nhiên, giữa một đám đông như vậy, chỉ có một người không cúi đầu.

Mặc dù Eris đang đứng đó, gã vẫn không hề lay chuyển, với vẻ mặt như thể sẵn sàng đi qua cánh cổng. Như thể hắn muốn nói rằng mình là trùm trường ở đây vậy. Một phong thái khác hẳn so với những người xung quanh.

Nếu là lúc không có Eris ở đây, thái độ này rất chi bình thường. Nhưng giờ thì lại rất kỳ lạ.

Vì vậy, Eris nghĩ rằng – kẻ này thật đáng ngờ.

‘’TÊN KIA, ĐỨNG LẠI CHO TA!"

Nghe thấy ai đó đang chặn mình, người đàn ông dừng lại và nhìn Eris.

"Có chuyện gì vậy?"

Ông ta tỏ thái độ phiền phức, và Eris khẳng định.

‘’Ngươi rất đáng ngờ! "

‘’Tôi đã đi trên con đường này 20 năm rồi, mà chưa từng gặp trường nào bị tóm lại như thế này cả. Ngược lại, tôi mới là người nên thấy cô đáng nghi ấy. Cô trông lạ hoắc, làm công việc này từ khi nào rồi?’’

"Mới đây!"

"Ra là vậy, thế thì cũng hết cách."

Gã đàn ông nói xong, đưa tay vào áo. Mục đích là để xuất trình bằng chứng về việc thuộc ngôi trường này.

Tuy nhiên, ngay sau đó, một cơn gió mạnh trái mùa đã ập đến, khiến gã đàn ông méo xệch cả mặt.

Điều này làm cho người đàn ông theo phản xạ đưa bàn tay lên che đầu.

Hành vi có vẻ đáng ngờ đã khiến Eris phản ứng. Trong tích tắc, cô tiến lên một bước và nắm lấy tay người đàn ông.

"Ngươi đang giấu cái gì đấy?"

"...!"

Vừa giữ tay gã xong. Thì tóc của người đàn ông bay theo cơn gió về miền xa xôi.

Đúng, bay mất tiêu rồi.

Chỉ chừa lại cái phần đỉnh đầu trơ trọi không một mảnh tóc.

"..."

Eris im lặng. Cô thực sự cảm thấy rằng bên kia đang che giấu điều gì đó, nhưng cô không bao giờ ngờ rằng đây là thứ đó cả.

Trái ngược với Eris đang sững sờ, người đàn ông dùng bàn tay còn lại không bị túm và lấy huy hiệu ra, hét lên:

"Tôi là Georg, hiệu trưởng của trường đại học ma pháp này đấy."

Người đàn ông tuyên bố như vậy, khuôn mặt đỏ bừng vì tức giận và xấu hổ.

★ ★ ★

Chà cần phải nói thêm, Eris đã bị sa thải ngay tại đó.

Mặc dù nghe có vẻ kỳ lạ khi bị sa thải trước khi được thuê, nhưng hiệu trưởng đã từ chối thuê Eris làm bảo vệ.

"Ư ư..."

Eris chán nản cuốc bộ về.

Việc nhà không khéo, công việc cũng không xong, cô lại nhận ra mình chẳng được tích sự gì.

Dù vẫn còn cơ hội, nhưng hai lần thất bại liên tiếp cũng đủ khiến Eris cảm thấy chán nản.

Eris nằm xuống túp lều bên cạnh của căn nhà Greyratt, rồi nhìn lên bầu trời… giống như cô đã từng làm ở thị trấn Roa trước đây.

Cô nhớ lại cuộc trò chuyện với Rudeus thuở nào.

……

"Tại sao phải cố gắng làm chuyện mình không giỏi cơ chứ!"

Trước lời nói của Eris, Rudeus trả lời:

‘’Đúng là mọi thứ sẽ không suôn sẻ. Nhưng khi cố gắng và nỗ lực của mình được đền đáp, cảm giác bản thân sẽ trở nên mạnh mẽ hơn, đúng không nào?’’

Bất kể là việc nhà hay công việc kiếm tiền, lúc đó đều phải giống như đang tập khiêu vũ. Dù có bao nhiêu lần thất bại, một ngày nào đó mình nhất định sẽ làm được.

Nhưng cùng lúc đó, Eris nghĩ ... Có điều gì đó không ổn… Có thể có được cảm giác hoàn thành, nhưng có gì đó sai sai.

Tâm trạng của cô rối như tơ vò.

"── Làm ơn thả tôi ra!"

Lúc này, một giọng nói bay theo gió lọt vào tai Eris.

Đó là một giọng nói quen thuộc. Eris đứng dậy và nhìn nơi phát ra âm thanh.

Có vẻ như ai đó đang tranh cãi ở lối vào biệt thự của Greyratt.

"Có chuyện gì vậy..."

Eris nhìn kỹ hơn và phát hiện ra rằng người đang đứng đó là Norn, em gái của Rudeus, cùng với một thiếu niên trạc tuổi cô.

Gã là một chàng trai có gu ăn mặc đẹp. Dù mặc đồng phục như Norn nhưng có thể thấy chất liệu vải và cúc áo đều là hàng cao cấp. Không chỉ là trang điểm, mái tóc vàng hơi xoăn nhẹ, lông mày gọn gàng và làn da trắng như da em bé. Cũng như sự hiện diện của hai cận vệ đứng phía sau đều chứng tỏ thân phận quý tộc của hắn.

Gã nắm tay Norn, gần như không cho con bé vào nhà.

Trong khi chải mái tóc kiêu kỳ của mình bằng tay kia, gã nói:

"Bây giờ, Norn. Chỉ cần cậu sẵn lòng đến với tôi, cậu có thể giúp đỡ anh trai và Công chúa Ariel yêu quý đấy."

"Xin đừng nói những điều vô nghĩa khi Ariel và Nii-san không có ở đây!!"

‘’Đúng vậy, đúng là họ không có ở đây. Nhưng khi cậu mang lại một kết quả tốt đẹp trước khi họ xuất hiện, hai vị đó sẽ nghĩ rằng chúng ta có tầm nhìn xa, và thiện cảm cũng tự nhiên tăng lên. Khi đó, chúng ta sẽ được coi trọng.’’

"Tôi chỉ có thể nhìn thấy một tương lai khiến họ tức giận mà thôi."

Norn dường như muốn hất tay tên kia ra.

Tuy nhiên, người kia lại là quý tộc. Nên không thể làm liều được, có lẽ gã có chống lưng đằng sau.

"Họ sẽ không tức giận đâu. Nè, nhìn hai người đang đứng sau lưng tôi đi. Họ là những người lính tinh nhuệ của tôi được tuyển chọn từ nhóm lính đánh thuê rất giỏi ở vùng đất phía Bắc. Anh trai cậu dạo này thường không ở nhà đúng không? Vậy thì, hãy để tôi canh giữ ngôi nhà này cho. "

"Không cần đâu. Sylphy-nee và Roxy-nee cũng ở đây."

"Không phải họ đều là nữ sao?"

"Ngoài ra ... còn có tiền bối Zanoba và tiến bối Cliff nữa ạ."

"Nhưng họ không có ở đây bây giờ."

Norn càng ngày càng không biết phải ứng phó như thế nào.

Nếu mọi chuyện cứ tiếp diễn như vậy, có lẽ con bé sẽ bị hoàn cảnh ép buộc phải cho phép tên đó vào nhà.

Nhìn thấy tình hình trước mắt, Eris tiến lại gần họ và nói:

"Con bé đang cảm thấy khó chịu, bỏ tay ngươi ra mau!”

Thấy Eris đột ngột xuất hiện, tên đó cau mày.

"Ngươi là ả nào vậy? Không biết ta là ai sao?"

"Không biết."

"Nếu ngươi không biết, hãy chổng đôi tai lên mà nghe cho kỹ đây. Ta là Richard Monarias, gia trưởng của gia đình Tử tước Monarias có truyền thống──"

"Không quan tâm. Ta đã bảo ngươi buông tay con bé ra rồi mà?"

Phần giới thiệu bản thân bị ngắt quãng giữa chừng khiến cậu thiếu niên tên Richard giận tím mặt.

"Thật là một ả đàn bà thô lỗ và ngu dốt! Nghe này, nếu ngươi dám chống lại ta, một ngôi nhà nhỏ như thế này sẽ ra thành tro -Hả?’’

Phần dưới của cơ thể của gã đột nhiên lạnh mà không rõ lý do, và Richard chỉ mới nói được nửa chừng.

"!"

Gã nhìn xuống, chiếc quần dài đã tuột xuống, và chiếc quần lót hoa hòe hoa sói lộ ra. Dù hoảng hốt kéo quần lên nhưng do chiếc thắt lưng bị đứt nên hắn phải dùng tay giữ mới được.

Chuyện gì đã xảy ra thế? Khi gã còn đang nghĩ vậy, Eris phát ra âm thanh chói tai của thanh kiếm quanh eo cô.

Sau đó Richard ngước mắt lên, và nhận ra rằng Eris đang nhìn mình với đôi mắt lạnh như băng.

"Còn giở trò, ta sẽ chặt đứt cánh tay ngươi."

"Éc éc!"

Richard là con trai ăn chơi trụy lạc của một nhà quý tộc nổi tiếng, mặc dù bị Gia tộc coi là phế phẩm. Nhưng ít nhất do trực giác mách bảo, gã có thể cảm thấy lời nói của Eris không phải là một lời đe dọa.

Theo phản xạ, hắn buông tay Norn và lùi lại một bước.

"Ta ... ta biết rồi. Ta sẽ dừng lại… hôm nay."

Sau khi nghe những lời này, Eris rút kiếm ra.

Hắn còn không nghe thấy thanh âm kiếm rút ra, sát khí đó, quả thực không thể tưởng tượng nổi, hắn có dự cảm về cái chết của mình.

"Ta... Ta không phải nói hôm nay sẽ…sẽ kết thúc sao!"

"Không chỉ hôm nay, mà còn cả ngày mai và ngày kia nữa!"

Bị Eris lườm với ánh mắt ghê rợn, chân Richard không ngừng run rẩy. Không thể nhìn thẳng vào cô ấy.

Dù sao, gã vẫn có niềm kiêu hãnh của quý tộc. Không thể để cho bất kỳ con ả dân đen nào dám giở trò lỗ mãng được

"Sao ngươi dám──"

Vừa nói được nửa câu, Richard đã bị mấy người hộ vệ bịt miệng và túm lấy vai.

"Cậu chủ, chúng ta hãy quên vụ này đi. Cô ta đến 80% chính là Cuồng Kiếm Vương được đồn đại gần đây đấy. Ả thực sự sẽ giết người đấy. Kiếm sĩ bước ra từ Thánh Địa Của Kiếm không thể giao tiếp bằng lời nói được đâu.’’

Bất kể tên công tử bột này thường làm những hành động điên khùng gì, mấy kẻ hộ vệ vẫn luôn thở dài trong khi giải quyết hậu quả sau lưng.

Tuy nhiên, chính bằng kinh nghiệm lâu đời của mình, họ có thể thấy rằng người phụ nữ này không hề cáu kỉnh.

"Chết tiệt, hãy đợi đấy, ta rồi sẽ-"

Richard buông lời cay cú, định quay lưng bỏ đi thì Eris hét lên

" Nếu lần sau còn dám tấn công cô gái này nữa, ta sẽ chặt đứt tay ngươi. Đừng hòng chạy trốn. Ta nhớ mặt của ngươi rồi."

Câu này đã giáng một đòn chí mạng khiến gã run sợ đến mức tái mét cả mặt.

"Hức..."

Richard cuối cùng cũng ngậm miệng mình lại, và vội vã rời đi như thể chạy trốn vậy.

Eris trừng mắt nhìn Richard và các hộ vệ, và chỉ thả lỏng vai cho đến chúng khuất bóng.

"HỨ."

Tất nhiên, không có gì nghiêm trọng.

Eris là một người phụ nữ bạo lực, nhưng không đến nỗi giết người tùy thích. Đó chỉ là một lời đe dọa thuần túy mà thôi.

Hơn nữa, đừng nói về ngoại hình, cô ấy còn không nhớ nổi cái tên của tên công tử bột đó. Vì Eris không giỏi ghi nhớ mà.

"Haizz……"

Eris thở dài và bước vào nhà.

Norn thậm chí không thể kịp nói một lời cảm ơn mà chỉ tiếp tục dõi theo bóng lưng của cô ấy.

Con bé đặt tay lên ngực, ánh mắt đầy vẻ ngưỡng mộ từ tận đáy lòng.

★ ★ ★

Eris đuổi thằng nhóc đó đi vì tức giận nhất thời mà không nghĩ đến hậu quả, cổ cảm thấy chán nản vì nghĩ rằng mình đã làm hỏng mọi chuyện một lần nữa.

Mặc dù cô ấy kinh tởm khi nhìn thấy Norn bị bắt bạt. Có vẻ như bọn họ đang nói về một chủ đề khó khăn nào đó. Có lẽ đó là một đối tượng không nên xua đuổi theo cách này. Có thể gây rắc rối cho con bé về sau.

Cô bước vào nhà với tâm trạng hối lỗi, đồng thời, Sylphy và Roxy, những người đang quan sát tình hình từ phòng khách, ra hiệu cho cô ấy đi tới.

Nghe thấy tiếng gọi, Eris đi đến phòng khách ──

"Cảm ơn, Eris!"

"Làm phiền bạn giúp đỡ rồi."

Đột nhiên nhận được lời cảm ơn, Eris chớp chớp đôi mắt.

"Ể?"

"Chúng mình đã thấy chuyện vừa rồi. Cậu đã cứu Norn, phải không?"

"Nếu là hai người bọn mình, thì hắn sẽ không lắng nghe đâu’’

Nhìn thấy hai cô gái đó cười tươi, Eris cau mày hỏi:

"... Đây là chuyện tốt sao? Bên trong hẳn là có ẩn tình gì đó, đúng không?"

"À ──Mình nhớ rằng cha của đứa trẻ đó đã bảo lãnh cho Ariel, và tên nhóc cũng có tầm ảnh hưởng mạnh mẽ trong trường học nữa..."

Sự thật thốt ra từ miệng Sylphy khiến cho những gì Eris đang lo lắng trở thành sự thật.

Richard là con trai của một nhà quý tộc có tiếng tăm trong Vương quốc Ranoa.

Và nhà quý tộc đó là một trong những người đã hỗ trợ cho Ariel, đồng thời cung cấp một khoản tài trợ khổng lồ cho trường Đại học Ma Pháp, ông có ảnh hưởng mạnh mẽ đến chính sách quản lý của nhà trường. Nói rõ hơn, tiền lương của Sylphy và Roxy cũng chiếm vài phần từ khoản tài trợ của ông ta.

Tất nhiên, Richard, cậu con trai, không liên quan gì đến vấn đề đó. Kể cả hắn có về khóc lóc thảm thiết, mách cha mách mẹ. Thì không nói đến Sylphy, đừng nói đến Ariel, và thậm chí cả cuộc đời giáo viên của Roxy cũng chả mảy may bị ảnh hưởng.

Tuy nhiên, Richard luôn cho rằng mình là “Người trả tiền.” Dù Sylphy và Roxy có nói gì đi chăng nữa, hắn ta cũng chả thèm để vào tai, và ngoảnh mặt làm ngơ.

"Lúc mình đã hết chịu đựng được và định đuổi hắn đi. Đúng lúc này, Eris xuất hiện. Mình lo lắng không biết mọi chuyện sẽ phát triển như thế nào. Những gì cậu đã làm khiến mình cảm thấy tốt hơn rất nhiều."

Sylphy mừng rỡ nói.

Nhìn thấy cảnh này, Roxy cười khúc khích, rồi đột nhiên nhìn Eris với vẻ mặt nghiêm túc.

"Bây giờ, Eris nè."

"C ... có chuyện gì vậy?"

Eris đang cảm thấy bối rối, và Sylphy nắm lấy tay cô.

Sylphy bắt đầu bằng những từ sau:

‘’Cậu nghĩ rằng bản thân mình đang thiếu gì đó, làm ơn đừng nghĩ như vậy. Cậu phải có lòng tin vào chính mình."

Những suy nghĩ của cô đều bị phủ nhận, khiến Eris cau mày.

"Cái gì, sao đột nhiên lại nói như vậy?"

"Gần đây cậu lo lắng vì nhiều chuyện đúng không? Mình cũng có thể hiểu được tâm trạng của Eris một chút xíu. Bởi vì để có thể cạnh Rudy, mình cũng phải cố gắng nhiều hơn nữa.’’

"..."

Eris mím chặt miệng.

Sylphy tiếp tục nói.

"Nè, Eris, chúng mình luôn là hậu tuyến của Rudy, hỗ trợ phía sau cho anh ấy. Hôm nay Eris đã xua đuổi tên nhóc đó đi, một việc mà thường chỉ có Rudy là xử lý được. Tương tự như lần đó.’’

Cô ấy nắm lấy bàn tay của Eris.

"Sau khi chứng kiến trận chiến giữa Orsted, Rudy và Eris, mình đã có một suy nghĩ. Chúng mình không đủ sức để đứng trước Rudy để chiến đấu với một kẻ thù hùng mạnh như vậy."

Sylphy nhìn thẳng vào mắt Eris.

Đôi mắt của Eris thật mạnh mẽ. Tuy nhiên, Sylphy không hề nao núng chút nào.

Thay vào đó, cô ấy nhìn lại Eris với ánh mắt mạnh mẽ hơn nhiều.

"Cậu đã tập luyện cho đến thời điểm này, đúng không? Vì vậy, mình hy vọng Eris sẽ tự tin hơn vào bản thân."

Sau khi Sylphy dứt lời, cô ấy buông tay ra, cười và nói:

"Xin hãy giúp đỡ bọn mình từ giờ trở đi, Eris."

★ ★ ★

Eris đi trên hành lang của ngôi nhà với những bước chân nhẹ nhõm đến mức không thể giải thích được.

Cô ấy lo lắng theo cách của mình, rồi đưa ra kết luận là "mọi chuyện bây giờ ổn cả rồi."

Nhưng hãy thử nghĩ kỹ xem.

Rudeus là một pháp sư, còn cô là một kiếm sĩ. Anh ấy đã giúp Eris rất nhiều.

Tuy nhiên, Rudeus không phải là cái gì cũng biết. Khi lớn lên, anh ấy sẽ làm được nhiều việc hơn trước, nhưng không phải thành thạo mọi thứ. Rudeus cũng có những thứ mà anh ấy không thể làm được.

Và Sylphy và Roxy đã bù đắp cho những thiếu sót của anh.

Mặc dù Eris không rút ra một kết luận cụ thể gì, nhưng lòng cô bỗng trở nên rõ ràng hơn trước nhiều.

Những gì cô làm không phải là không có ý nghĩa, cô ấy đã hiểu ra rồi.

"A"

Trước tầm nhìn của Eris, một nhân vật đột nhiên xuất hiện.

Người ấy đang ngồi trên ghế, Eris nhìn chằm chằm một người phụ nữ ngoài cửa sổ đang mang một vẻ mặt vô cảm…

Zenith Greyratt.

Eris cũng đã nghe về tình trạng của bà. Vì bị giam cầm trong mê cung nên…

Không hiểu sao, bà ấy dường như nhận thức được việc mình đang bị nhìn chằm chằm và quay sang hướng của cô.

Ánh mắt của bà bắt gặp Eris.

Eris cảm nhận được ánh nhìn đó, và sau đó đứng thẳng người. Bởi vì cô ấy cho rằng cho dù người kia có ra sao, bà cũng là mẹ của Rudeus và mình phải đối mặt với bà ấy.

Eris đi đến chỗ Zenith.

Dù có điều muốn nói, nhưng cô ấy không biết phải mở lời thế nào.

Trước mặt Zenith, Eris thậm chí còn bối rối đến mức không thể thực hiện động tác ôm ngực thường làm.

[Không ổn rồi, mình có nên tham gia khóa học về phép xã giao và các quy tắc ứng xử, rồi quay lại sau khi đã học xong không?] Trong khi nghĩ về điều đó, Zenith vẫn tiếp tục quan sát cô ấy như thể chờ Eris cất lời.

Nhận được ánh mắt này, cô ấy mở miệng:

"Con..con là một kẻ vụng về…. xin được làm phiền cô ạ."

Nói lắp bắp. Eris bối rối trong lồng ngực.

Biểu cảm của Zenith đột nhiên thay đổi.

Bà ấy đã cười.

Eris ghét bị cười nhạo và ghét bị coi thường. Nhưng cô ấy không nghĩ nụ cười của Zenith đang là chế giễu mình. Thay vào đó, cô nghĩ rằng Zenith đang đáp lại cô.

Zenith không nói lời nào.

Tuy nhiên, Eris cảm thấy như đã nghe thấy giọng của Zenith.

[Con nên nói câu này với Rudy. Không cần khách khí như vậy với ta đâu.]

Cô ấy cảm thấy như Zenith muốn nói như vậy.

"..."

Eris cúi đầu.

Trong khi làm điều này, cô đã hạ quyết tâm để kết hôn với Rudeus… Một lần nữa.

Rekomendasi