Light Novel Mushoku tensei: Chương 6 - Pháp sư bất lực [ Phần cuối ]
Bookmark

Light Novel Mushoku tensei: Chương 6 - Pháp sư bất lực [ Phần cuối ]

Baca Light Novel Mushoku tensei: Chương 6 - Pháp sư bất lực [ Phần cuối ]

Baca Komik Light Novel Mushoku tensei: Chương 6 - Pháp sư bất lực [ Phần cuối ] bahasa Indonesia lengkap dan baru di MSKManga. Kami menyediakan Komik, Manhua, Manhwa, dan Novel yang dapat kalian baca online gratis.

Read Light Novel Mushoku tensei: Chương 6 - Pháp sư bất lực [ Phần cuối ]

 ★ Về phía Sara ★

Trong khi đó, Sara đã cảm thấy sốc và phẫn nộ sau khi chạm trán gã rác rưởi đấy, cô ghê tởm người thiếu niên có tên là Rudeus Greyrat.

"Thật không thể tin được! Thật không thể tin được! Thật không thể tin được!"

Bầu trời đã xế chiều, đã một khoảng thời gian khá lâu kể từ khi cô vả vào mặt Rudeus.

Sara hiện đang ở cạnh con sông cách Rosenberg khoảng nửa ngày đường, hộ tống cho một số cư dân nơi đây.

Đây là Nhiệm Vụ cấp C, rủi ro thấp và không nhiều Ma Thú.

Vì vậy, công việc khá nhàn nhã.

Trong thời gian nhàn rỗi này, Sara tranh thủ chửi rủa Rudeus.

"Đến cả mình còn ... thế mà hắn lại dám ...! Thật là khủng khiếp! Quả là gã tồi tệ mà!!’’

Sara thực sự rất bực bội.

Bởi vì cô ấy rất thích Rudeus.

Lúc đầu, Sara rất khó chịu với hắn. Nhưng sau khi hai bên cùng nhận Nhiệm vụ lần đầu tiên, cô hiểu rằng Rudeus không phải là người xấu.

Tuy nhiên, cũng chỉ ở mức đó.

Một gã quý tộc hèn nhát, mặc dù sở hữu thực lực mạnh mẽ nhưng lại che giấu chúng. Đó là những điều mà Sara từng nghĩ.

Và ấn tượng về cậu ấy chỉ thay đổi sau những gì đã xảy ra trong Di tích Galgau. Rudeus đã ở lại phía sau và đối mặt với đám Ma Thú mà không nói một lời, chỉ để những người còn lại có thể trốn thoát. Với sức mạnh của Rudeus, cậu ấy luôn có thể bỏ trốn một mình, nhưng lại ưu tiên giúp [ Nghịch Tiễn] thoát ra ngoài.

Lúc này, Sara vẫn không hiểu sao cậu lại che giấu đi thực lực của mình. Nhưng cô biết rằng cậu ta thà hi sinh bản thân để giúp đỡ người khác còn hơn là chạy trốn.

Sau đó, tình cảm của Sara dành cho Rudeus ngày càng lớn dần hơn.

Cô bắt đầu chú ý đến lời nói và hành động của Rudeus.

Sara đã tìm nhiều lý do để cự tuyệt những thay đổi trong cảm xúc của mình.

Giống như tự nói với bản thân rằng bởi vì mình ghét những Mạo Hiểm Giả xuất thân từ quý tộc, không, cô ấy ghét chính những người quý tộc, nên tất nhiên cũng sẽ ghét Rudeus.

Những lời phủ nhận này là quá xa vời, bởi vì đâu đó trong trái tim Sara, cô hiểu rằng Rudeus thực sự khác với sự tồn tại mà cô căm ghét.

Sự việc ở Rừng Trier xảy ra ngay sau đó, và Sara không còn có thể phủ nhận hoàn toàn được nữa, cô ấy đã chấp nhận cảm xúc của mình.

Khi Sara sắp phải bỏ mạng trong cánh rừng đó, Rudeus đã xả thân mặc kệ hiểm nguy một mình tới cứu cô. Và cuối cùng, Sara cũng phải thừa nhận, việc hình bóng Rudeus suốt ngày lẩn quẩn trong tâm trí mình không phải là lòng thù hận, mà đó là tình yêu. Cô ấy đã phải lòng Rudeus mất rồi.

Sau khi nhận ra điều này, Sara đã chủ động tiếp cận cậu ấy.

Cô chủ động đề nghị Rudeus tham gia vào Nhiệm vụ, chủ động nói chuyện với cậu ta.

Càng tâm sự nhiều, Sara càng cảm thấy yêu Rudeus nhiều hơn.

Mỗi khi nhìn cậu ấy, tình cảm chất chứa trong trái tim cô ngày một nở rộ. Sara muốn cảm xúc của mình chạm tới được Rudeus.

Vì vậy, cô ấy đã quyết định mời cậu ấy một buổi hẹn hò, và sau đó chuẩn bị tiến hành bước cuối cùng.

Sara vì quá xấu hổ không thể tự thổ lộ tình cảm của mình nên mới quyết định dùng ‘’trả ơn’’ như một cái cớ, cô ấy sử dụng ‘’món nợ’’ đó để có thể lên gường với Rudeus.

Trong lòng Sara đã có quyết định rồi, nếu hai bên thực sự có thể hòa hợp, cô ấy sẽ thổ lộ tình cảm của mình.

Đó là vì sao khi kế hoạch đổ bể, Sara lại phải hứng chịu một cú sốc lớn đến vậy.

Nhìn thấy Rudeus không hứng thú với cơ thể mình, cô ấy vô cùng thất vọng.

Mặc dù Rudeus rất quan tâm tới Sara và sẵn sàng chấp nhận tình cảm của cô ấy, nhưng cậu ta lại không có chút hứng thú gì với cơ thể của cô cả. Sara đã phải đối diện với sự thật này, đó như là một cú tát thẳng vào mặt vậy.

Nếu lúc đó cô ấy cẩn thận quan sát biểu hiện của Rudeus, cô ấy sẽ phát hiện ra Rudeus cũng vô cùng kinh ngạc, kết quả đó khiến cậu ấy phải chịu đả kích lớn và bản thân cũng không hiểu chuyện gì đang diễn ra.

Tuy nhiên, đó là lần đầu của Sara, và cô ấy không đủ bình tĩnh để thấu hiểu chuyện đó. Tất cả những gì mà cô ấy có thể làm là buông ra những lời nói vô cùng kiêu căng để bảo vệ cái tôi của mình, rồi trốn tránh khỏi nơi đó.

Cô đã khóc, Nước mắt của Sara lã chã rơi khi bước chân ra khỏi căn phòng trọ. Cô ấy đã thốt ra những lời vô cùng tàn nhẫn để bảo vệ trái tim mình không bị vỡ vụn.

Sara đã khóc rất nhiều và bỏ về phòng trọ của mình, cô ấy vừa khóc vừa kể lại câu chuyện cho Suzzanne. Cô khóc cả đêm, khóc đến mức ướt cả gối, đến mức sưng húp cả mắt. Nhưng bằng cách nào đó, Sara vẫn cố gượng để đi gặp Rudeus vào ngày hôm sau.

Tuy nhiên, Rudeus đã không xuất hiện tại điểm hẹn.

Sau khi đến nhà trọ để đón cậu ấy, ông chủ nói rằng Rudeus đã không trở lại khi cậu ấy rời khỏi phòng trọ đêm qua. Sau khi hỏi han những người qua đường, cô ấy biết rằng Rudeus đã bị Soldat kéo đi đâu đó.

Nói thẳng ra thì mối quan hệ giữa ‘’Nghịch tiễn’’ với Soldat rất kém.

Sara và Suzzane lo lắng không biết Rudeus có liên quan đến sự cố gì hay bị Soldat gây khó dễ không, thế là họ bắt đầu lần theo dấu vết mà cậu ấy để lại.

Kết quả là, họ đã chứng kiến cảnh Rudeus bị một gái điếm cao cấp tóc đỏ hôn gần lối vào của khu đèn đỏ.

Không thể tin được, Rudeus đã tìm đến gái mại dâm vì Sara không thể làm thỏa mãn hắn.

Soldat cũng ở gần đó, và rõ ràng là cả hai người đều say bét nhè.

Rudeus cũng buông những lời vô cùng khiếm nhã.

Sara đã chứng kiến toàn bộ, nghe thấy những lời đó và đưa ra kết luận: Rudeus hẳn đã dành cả buổi tối cùng Soldat để tìm gái mại dâm hưởng khoái lạc, uống thứ rượu mà cậu ta chưa bao giờ động đến khi đi cùng tổ đội ‘’Nghịch Tiễn’’ và lấy thân hình phẳng lì của Sara để làm trò đùa rồi cười khúc khích.

Cô ấy đã áp đặt cái suy nghĩ đó lên chính mình.

Nếu cô ấy bình tĩnh suy nghĩ, cô ấy hẳn sẽ nhận ra Rudeus không phải loại người như thế.

Tuy nhiên, Sara đã hứng chịu cú sốc đến mức không thể suy nghĩ thấu đáo được nữa.

Trái tim yêu thương hoàn toàn biến thành sự thù hận.

Nếu cô ấy trưởng thành hơn, tiếp xúc với nhiều kiểu người khác nhau, có lẽ Sara có thể bình tâm suy nghĩ về vấn đề này.

Tuy nhiên, Sara cũng chỉ là một cô gái mười sáu đuôi mươi mà thôi.

Đây là độ tuổi một khi bản thân chứng kiến bất cứ một sự việc gì đó sẽ đều sẽ coi đó là sự thật.

Hơn nữa, cô ấy luôn sống như một Mạo Hiểm Giả và không biết cách kiềm chế cảm xúc của mình.

Cô ấy không nhận ra hành động nhẫn tâm của mình, tự dùng những định kiến và sự tưởng tượng để phớt lờ sự thật theo thói quen.

"... Này, Sara."

So với Sara, Suzzane trưởng thành hơn nhiều. Cô ấy nhìn thấy Rudeus đi cùng với Soldat và cảm thấy hơi khác lạ.

Tuy cũng có nói vài câu khó nghe, nhưng sau một thời gian bình tĩnh suy nghĩ lại, cô mới nhận ra có điều gì đó không ổn.

Rudeus mà cô ấy biết không hề phù hợp với hoàn cảnh lúc đó.

Cho đến nay, Suzzane đã chứng kiến nhiều sự việc gây hiểu lầm rồi. Vì vậy, cô ấy có thể hiểu được ‘’bề nổi trước mắt chưa chắc là sự thật’’

Mặt khác, cũng có thể Rudeus thực sự là kẻ tệ hại như vậy.

Đó là lý do cô ấy chọn theo phe Sara để an ủi con bé, thay vì đứng ra hòa giải.

"Em có nghĩ chúng ta đã hiểu lầm cậu ấy rồi không?"

‘’Hiểu lầm cái con khỉ khô ấy!! Hắn ta rõ ràng đã… còn ở ngay đó, so sánh ngực em với gái mại dâm rồi coi thường em nữa chứ!!’’

"Hãy thử suy nghĩ kỹ lại đi, Rudeus có phải loại người đó không?"

Nhưng bây giờ Suzzane đã bình tĩnh trở lại, cô ấy đã thay đổi góc nhìn và cố gắng khiến Sara suy nghĩ kỹ hơn.

"Vớ vẩn!! Chắc chắn hắn đã luôn là loại người rác rưởi đó suốt thời gian qua, chẳng qua là trước mặt ta, hắn luôn đeo lớp mặt nạ giả tạo để che giấu đi thôi!! Tên khốn đó đã lừa dối chúng ta!! Ai mà biết được chứ!! Có thể Rudeus với lũ [Lãnh Bước] đã liên minh với nhau trong tàn tích Galgau’’

Sara đang nói ra những giả thiết của mình rồi răm rắp tin vào chúng.

"Ôi trời…’’

Suzzane nhún vai bất lực.

Xét cho cùng, Suzzane không giỏi lắm với mối quan hệ nam nữ, vì vậy cô ấy không biết phải nói gì với Sara.

Sara không thể che giấu sự tức giận của mình với Rudeus, và Suzanne không biết phải nói gì khi đối mặt với tình huống như vậy.

"Chuyện gì vậy?"

Người vừa hỏi câu đó là Timothy.

"Đến lúc hai người nói cho tôi biết chuyện gì đang xảy ra rồi đó"

"Sara nè, chị có thể nói cho anh ta chứ?"

Sara thực sự không muốn nói về những vướng mắc của mình với một người đàn ông. Tuy nhiên, cô ấy cũng cảm thấy rằng tiếp tục kéo bầu không khí của tổ đội như thế này không phải là cách hay, vì vậy Sara chỉ có thể khẽ gật đầu đồng ý với câu hỏi của Suzzane.

"Thực ra..."

Suzzane giảm âm lượng và kể lại với Timothy.

Cô ấy đã tránh lộ liễu những chi tiết quá nhạy cảm và cố gắng hết sức để giữ quan điểm khách quan.

Sau một lúc, Timothy ngẩng đầu lên rồi nói:

"Tốt hơn là nên đến tìm Soldat hoặc Gái điếm đó để tìm hiểu chi tiết."

"Nhưng Soldat ghét chúng ta mà."

"Các cô hiểu lầm chuyện gì rồi, người mà Soldat ghét chỉ có tôi thôi, và cậu ta cũng ghét cả Rudeus nữa… Nhưng các cô thấy đấy, gã đó đang đi cùng Rudeus. Vậy nên có lẽ Rudeus đã gây ra vấn đề gì đó, Soldat nghĩ rằng cậu ta cần phải giúp giải quyết nó. Đúng là miệng lưỡi của Soldat và thái độ của cậu ta rất tệ, nhưng tôi cũng nghe nói rằng cậu ấy rất giỏi chăm sóc người khác, nếu tính cách của Soldat thực sự rất tệ hại, thì làm sao trở thành Đội trưởng của một tổ đội hạng S ‘’Lãnh Bước’’ được cơ chứ. Và nếu Rudeus thực sự muốn xúc phạm Sara, cậu ta không cần phải làm những hành động vòng vo công khai như vậy, Rudeus có thể chui trong con hẻm nào đó rồi làm những hành động đó một cách bí mậ-….’’

"Timothy, bọn tôi hiểu rồi, đừng nói nữa." Suzzane ngắt lời

Sau khi nghe những gì Timothy nói, Sara ngẩng đầu lên.

Đúng là cô ấy đã quá xúc động và làm mọi chuyện rối tung lên, nhưng sau khi bình tĩnh suy nghĩ lại theo trình tự, Sara bắt đầu cảm thấy mọi thứ dường như đúng như những gì Timothy đã nói.

Đêm đó, vì Sara cảm thấy bản thân mình thật vô dụng, nên không thể để ý đến việc Rudeus đang rất phiền muộn.

Có thể, kết quả đó cũng là một điều bất khả kháng đối với Rudeus.

"Vậy thì, chị sẽ hỏi cậu ấy khi chúng ta quay trở lại."

"Không, em sẽ tự mình đi gặp Rudeus để hỏi hắn."

Nếu đó chỉ là sự hiểu lầm, thì Sara sẽ đứng ra xin lỗi.

Sara đã quyết định như vậy.

Tuy nhiên, khi cả nhóm quay trở lại thị trấn, Rudeus đã biến mất.

Cậu ta không có ở trong Hội thám hiểm, cũng không ở phòng trọ nữa. Sự tồn tại của Rudeus đã biến mất khỏi thị trấn này.

"Đầm lầy ấy hả? không biết, tôi không có gặp cậu ta."

"Vâng.’’

Sara không thể tìm thấy Rudeus nên đã tìm đến khu đèn đỏ.

Mặc dù đã gần đến giờ khai trương nhưng đến tận tối mịt thì mới đông khách, người đi qua con đường này cũng thưa thớt.

Trước tình hình đó, Sara đã dò hỏi khắp nơi về tung tích của Rudeus.

Cô ấy đang ôm trong lòng suy nghĩ rằng Rudeus có thể sẽ đến đây một lần nữa. Sau khi đi đến một số nhà thổ, cô nhìn thấy một người phụ nữ đang giúp mở cửa tiệm.

"A ... cô là..."

"Ồ..."

Đó là Elise.

Tất nhiên, Sara không biết tên của đối phương, nhưng Sara biết cô ấy là một gái điếm, và còn chứng kiến cô ấy hôn má Rudeus nữa.

"Cô biết Rudeus đã đi đâu không?"

"Tôi không biết, chắc Ngài ấy ở Hội Mạo hiểm giả đó"

Elise cau mày trước vị khách đột ngột. Lúc đó Sara có để ý đến khuôn mặt của người phụ nữ tóc đỏ này, nhưng cô ấy thì không.

"Hắn không có ở hội. Tối hôm qua chẳng phải tên đó tới tìm cô sao? Hẳn cô phải biết điều gì đó chứ?’’

"Ồ ... cô có phải là Sara?"

Tuy nhiên, Elise nhanh chóng nhận ra cô bé trước mặt mình là ai.

Đó là người con gái mà Rudeus nhắc đến đêm qua.

"Sau khi tìm được Ngài ấy, thì cô định làm gì? Còn muốn tiếp tục đẩy Ngài ấy vào ngõ cụt nữa hả?’’’

Elise trừng mắt nhìn Sara với vẻ mặt nghiêm khắc.

Nghĩ đến lý do khiến Rudeus, ân nhân của em gái mình phải đến đây, phải đến nhà thổ này. Và tâm trạng của cậu ấy khi rời đi nữa, đến mức Elise không thể kiểm soát được hành vi của mình.

"Ngõ cụt?’’ Sara ngạc nhiên ‘’ Tôi chỉ bỏ về ngày hôm qua thôi mà’’

"Được, để tôi nói cho cô nghe."

Vừa lên án hành động nhẫn tâm Sara, Elise kể lại những gì cô nghe được từ Rudeus đêm qua.

Cô ấy được dặn không được tiết lộ thông tin khách hàng, nhưng Alise tin rằng đây là điều mà cô nhất định phải nói với người con gái trước mặt mình.

"... Bất lực sao?"

Sau khi nghe toàn bộ câu chuyện, Sara nghiêng đầu bối rối.

Elise không biết có nên đề cập đến khái niệm này hay không.

"Đó là căn bệnh mà một người đàn ông không thể tự ‘’lên’’ được. Riêng việc đó đã thật sự đau đớn rồi. Thế mà cô còn định tìm đến Ngài ấy làm gì nữa hả?’’’

"Không có…"

"Nếu như trước đó cô đã làm tổn thương ngài ấy, chứng tỏ cô còn quá sớm để có mối quan hệ yêu đương với Rudeus-sama. Giữ khoảng cách với nhau chẳng phải tốt hơn sao?"

" …"

Sara không hề phản bác lại lời của Elise, chỉ quay lưng bỏ đi.

Cô bước ra khỏi khu đèn đỏ và quay trở về trong tuyệt vọng.

"Ồ, em đã về rồi, Sara. Chị vừa nghe nói Rudeus đã rời khỏi thị trấn này vào sáng nay, em muốn làm gì? Có định đuổi theo cậu ấy không?"

"...Không đâu ạ."

Sara trở về phòng với vẻ mặt u sầu.

Sau đó, cô nằm phịch xuống giường và bắt đầu suy nghĩ về những gì đã xảy ra.

Sara không chỉ bị đè nặng bởi sai lầm của bản thân, mà còn biết hành động của mình đã khiến Rudeus phải chịu tổn thương nữa, cô ấy rất buồn và hối hận.

Sara cứ lo lắng cho đến tận đêm khuya, và lầm bầm trong nước mắt.

‘’Ít nhất… thì em muốn nói lời xin lỗi với anh.’’

Ngay cả khi đã nói vậy, Sara vẫn sẽ không dám bắt chuyện.

Cô sợ rằng Rudeus sẽ không chấp nhận lời xin lỗi của cô, cô sợ bị từ chối. Cô quá sợ hãi để đuổi theo Rudeus.

Sara nhận ra rằng việc Rudeus rời thị trấn mà không nói bất cứ điều gì với bọn họ chính là để chối bỏ cô.

Một tiếng nấc thoát ra từ cổ họng. Sara cuộn tròn trên giường như chú rùa trốn trong chiếc mai của nó, cô ấy không hề di chuyển. Rạng sáng, Sara nhận thức được quầng thâm hằn sâu dưới đôi mắt của mình, và cũng hiểu được rằng Rudeus đã từ chối cô.

Cuộc tình này đã kết thúc rồi.

Mặt trời mọc lên phía vùng trời xa xa.

Nếu có thể gặp lại nhau một ngày nào đó, cô ấy muốn được nói lời xin lỗi.

Rekomendasi